Khương Tử Nha chọnbến Hiền Lương làm nơi định cư tạm thời, với sức lực của chàng chẳng mấy chốc đã dựng xong ngôi nhà tranh gần bờ Hiền Lương. Cả một ngày chạyxuôi ngược thân thể bé nhỏ của ta cuối cùng cũng biết kêu gào. Cả cơ thể đều mỏi mệt.
“Tỷ phu pháp lực cao cường sao không vung tay hóamột cái ra ngay một ngôi nhà có phải chúng ta đỡ mệt hơn không?” TiểuMuội hai tay xoa chân thở phì phò không ra hơi.
“Muội chẳng biếtgì cả, muốn dùng pháp lực hóa ra một ngôi nhà đủ 4 người như chung tavào ở thì rất phí sức!” Võ Cát cũng vội vàng ngồi xuống tranh luận vớiTiểu Muội.
Ta tán thành với ý kiến của Võ Cát gật gật đầu. Dùngpháp lực sự thật là tùy mức độ mà mất sức nhiều hay ít khác nhau, khôngphải như trên phim nhân vật vung tay một cái là có thể hóa ra này nọ màkhông hao tổn thứ gì.
Trời dần buông, màu đen u ám của đêm lạidần kéo đến. Chúng ta thu thập xong xuôi kéo nhau dùng cơm thì mưa tonhư trút nước. Khương Tử Nha im lặng nhìn trời mà không nói gì, ta cũngngẩng đầu nhìn theo tầm mắt chàng. Chả thấy gì ngoài bầu trời đen kịt.Ta không phải là cao nhân như Khương Tử Nha nên khó mà đoán được chuyệngì sẽ xảy ra.
“Tướng công, cả ngày nay chàng cũng mệt mỏi rồi mau về phòng nghỉ ngơi đi thôi!” Ta kéo áo Khương Tử Nha.
Khương Tử Nha cúi đầu nhìn ta không nói cũng không cười chỉ lẳng lặng nhìn như đang suy nghĩ điều gì đó. Chàng cứ cúi đầu còn ta thì cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bang-phong-than-tuong-cong-thiep-den-day/1521768/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.