Tìm thêm một chốc, Bạch Vũ Quân phát hiện mùi càng lúc càng mờ nhạt, yêu quái kia đã đi rồi.
"Sói, đi."
Đã đi cũng không cần thiết đuổi theo, chuyện những tu sĩ xử lý tu sĩ tà phái và yêu ma làm ác ở thành thị bản địa cũng ví như lính đặc chủng ra đường tản bộ phát hiện tung tích tội phạm, tình huống cho phép có thể lên trước giúp đỡ bắt, nếu như tội phạm chạy thì cũng không có liên quan gì đến lính đặc chủng, đơn thuần đó là chuyện của cục cảnh sát địa phương.
Đại đa số thành thị thiên hạ đều có tu sĩ chuyên xử lý tình huống tương tự, nếu con yêu kia đã đi Sở Triết cũng không để ý, tiếp tục du lịch Thanh Uyển.
Bốn người tuyệt đối không ngờ về sau còn có thể gặp con lang yêu kia. . .
Cổng Thanh Uyển, một nam tử không thu hút quay đầu cẩn thận từng li từng tí mắt nhìn bốn bóng dáng trong đám người, đặc biệt là ba người trong đó, phát ra khí thế cách thật xa cũng khiến toàn thân hắn ta căng thẳng không thể không sớm rời đi, hắn ta biết ngày hôm nay đã gặp phải cao nhân chân chính, thân hình ẩn vào đám người bước nhanh biến mất.
"Đi thôi, chúng ta đi xem những thi từ kia một chút." Sở Triết đề nghị xem tác phẩm của những thư sinh kia, thơ từ viết xong đều sẽ treo lên cho người thưởng thức, tài nghệ tự nhiên không tốt để lấy ra bêu xấu, không có tác phẩm truyền đời, phần lớn tìm cái vui vẻ.
"Tốt lắm tốt lắm."
Từ Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/1466480/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.