Ú a ú ớ nửa ngày, Bạch Vũ Quân an tĩnh lại bắt đầu nghiên cứu tại sao lại như vậy.
Cẩn thận suy tư một phen phát hiện bản thân quá nghĩ rằng là đương nhiên, cho rằng luyện hóa hoành cốt có thể mở miệng nói tiếng người ngay, loại ý nghĩ này vô cùng ngây thơ lại hoàn toàn không làm được.
Trên thực tế nếu một người trong khoảng thời gian ngắn không nói lời nào cũng không ảnh hưởng năng lực ngôn ngữ, nhưng nếu như thời gian quá dài thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng, lấy một thí dụ, đã từng có người đàn ông phạm tội chạy trốn nhiều năm, vì phòng ngừa bị bại lộ nên giả câm không nói một lời, mười năm sau quy án, trọn vẹn mười năm chưa từng nói một câu, lúc nhân viên cảnh sát thẩm vấn phát hiện hắn ta cứ như vậy mà thật sự biến thành người câm mất đi năng lực ngôn ngữ.
Tuy kiếp trước Bạch Vũ Quân là nhân loại, nhưng điều này cũng không hề mang ý nghĩa sau khi nàng biến hóa luyện hóa hoành cốt cũng sẽ có thể nói chuyện như nhân loại ngay.
Hơn sáu mươi năm, sớm đã quên làm sao phát âm.
Thời gian dài không nói lời nào sẽ dẫn đến cơ khoang miệng thoái hóa, hoặc là nói cơ miệng Bạch Vũ Quân chẳng qua chỉ có hình dáng cũng không thể thông qua rung động không khí mà phát âm, sở dĩ cổ họng có thể phát âm là bởi vì yết hầu học được khống chế rung động, cần luyện tập nhiều năm để hệ mô cơ có ký ức cơ bắp.
Tình huống hiện nay của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-bach-xa-van-tien/1466479/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.