Lão đạo dùng khóe mắt chìn chằm chằm vào lân trùng, tròng mắt sáng đến kinh người, chờ nàng hoàn toàn bò ra khỏi tai Hổ hủy thì thân mình hắn bỗng trầm xuống, một lần nữa hóa thành những hạt cát mỏng, vô thanh vô tức mà bò về phía lân trùng kia. 
Yến Nương đã phát hiện lão đạo biến mất nhưng hiện tại gió lạnh thổi từng trận bốn phía đều là cát bụi, nàng căn bản không thể phân biện được mảnh bụi nào là do hắn hóa thành. Trong lúc chần chừ, nàng cảm thấy cái đuôi bị đâm đau, giống như có một hạt cát chui vào trong vảy của nàng vậy. Nàng kinh hãi, liều mạng đong đưa cái đuôi dài, nhưng đống cát này cực nhỏ, bám trên vảy, dính đến gắt gao căn bản không trừ bỏ được. 
Trong lúc hoảng loạn, bên tài nàng chợt truyền đến một giọng nói, lạnh buốt mang theo đạm mạc, “Lâm Kính Ẩn, ngươi là đối thủ khó chơi nhất ta từng gặp, sau khi ngươi chết thì thế gian này cũng thiếu mất nhiều việc vui rồi.” Sau đó giọng hắn lại nhiều thêm vài phần tàn nhẫn, “Nhưng ngươi sống lâu một ngày thì ta không thể ngủ yên một ngày, cho nên hôm nay ta chỉ đành tiễn ngươi một đoạn đường, cũng thỏa mãn tâm ý của ngươi, để ngươi và hắn đoàn tụ với nhau dưới âm phủ.” 
Hắn vừa dứt lời thì cỗ cát bụi kia liền quấn quanh thân thể thon dài của con lân trùng, đem mọi khe hở giữa vảy của nó lấp đầy. 
Con lân trùng vặn vẹo thân mình ở trên cát sỏi, vầng sáng nhạt trên người nàng không thấy đâu nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427986/quyen-18-chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.