Trên cái đầu thật lớn của Hổ hủy có một cái lỗ máu thấy ghê người, máu tươi ào ạt chảy ra, đem đống lông xanh đen đều nhuộm đỏ. 
Sừng của nó đã bị nhổ tận gốc. 
Thấy Hổ hủy không còn hơi thở, Lý Đức Nhượng chấn động, trong ánh mắt tuy không hoảng sợ nhưng cũng ẩn ẩn lộ ra bất an. Hắn cẩn thận ngẩng đầu nhìn Yến Nương, hạ giọng nói, “Lâm Kính Ẩn, hắn đi đâu rồi?” 
Yến Nương hóa thành nguyên hình đứng bên cạnh Lý Đức Nhượng, đem ngón trở đè trên môi, cảnh giác mà nhìn chung quanh, “Cẩn thận, hiện tại hắn có thể là bất cứ thứ gì, đá, gạch ngói, cỏ khô, củi khoo, thậm chí là một hạt mưa bụi trên trời rơi xuống, Vô Tướng tức là vô hình, vô hình tức là thay đổi liên tục, không thể suy đoán, cũng không có biện pháp phòng bị.” 
Nghe vậy, trong lòng Lý Đức Nhượng không khỏi có chút lo sợ, hắn cúi người, dựa lưng với Yến Nương, hai người quan sát từng viên gạch, từng cây cỏ xung quanh, bất luận một chút gió thổi cỏ lay cũng đều không dám buông lỏng. 
Một trận gió to bỗng nhiên không có dấu vết mà thổi đến từ bên trên, cọ qua đỉnh đầu hai người, gào thét mà lao xuống. Hai người lắp bắp kinh hãi, đồng thời ngẩng đầu nhìn bầu trời, nỗ lực tìm kiếm thân ảnh lão đạo kia trong đống cát đá tung bay. 
“Đó là cái gì?” Lý Đức Nhượng nhìn thấy trong đám bụi đất có một thứ màu xanh quen thuộc, nó đang xoay trong rơi từ trên xuống, “Đó là đạo bào của hắn sao?” Lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427985/quyen-18-chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.