Lại đi thêm nửa canh giờ nữa, mặt trời liền lên đến đỉnh đầu, đem ánh sáng chói lọi chiếu lên người bọn họ. 
Yến Nương sợ nóng, trên cổ đã rịn ra một tầng mồ hôi, vì thế nàng thành thạo cởi kiện áo cộc tay bên ngoài ra, treo ở cánh tay. Theo động tác của nàng, một cỗ mùi hương tiến vào trong mũi Trình Mục Du, hắn nhẹ hít vào, nói: ” Mùi hoa sen.” 
Yến Nương quay đầu lại nhìn hắn, “Cái gì?” 
Trình Mục Du rũ mi cười nhạt, “Không có việc gì, ta chỉ cảm thấy phu nhân dùng hương không giống người khác, chỉ hơi nhàn nhạt, giống mùi hồ sen mùa hè. Phù dung không sánh được với mỹ nhân, trong nước tỏa mùi hương như châu ngọc, cái này chính là để chỉ phu nhân.” 
Yến Nương nhíu lông mày, “Quan nhân hôm nay quái quái, không, không phải hôm nay, từ ngày hôm qua chàng ra ngoài về thì đã có chút không thích hợp. Chàng không nói một lời, gọi chàng cũng không để ý đến ta, giống như bị mất hồn vậy,” nàng ghé sát vào mặt hắn, trên mặt là một tia giảo hoạt, “Ta nghe Sử Phi nói chàng đi gặp một vị cô nương, chẳng lẽ là mầm xuân nảy nở, bị nàng kia câu mất hồn rồi ư?” 
Trình Mục Du xụ mặt nói, “Tiểu tử này còn dám đi mật báo sao?” 
Yến Nương híp mắt cười, “Ta hỏi hắn, ta còn uy hiếp hắn, nếu hắn không nói thì ta sẽ đem chuyện hắn thích cô nương nhà người ta nói ra, vì thế hắn đành ngoan ngoãn nói.” 
Trình Mục Du nhướng mày, trên mặt lộ ra tò mò, “Sử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427966/quyen-18-chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.