“Phụ thân, phụ thân.” Trình Thu Trì chạy chậm đến bên ngoài thư phòng của Trình Đức Hiên, hắn thật sự quá mức hoảng loạn, cho nên cái hộp giấy trong tay cũng rơi đầy đất. Nhưng hắn không rảnh lo nhặt chúng nó lên mà vội xông vào thư phòng, hai tay đỡ gối thở hổn hển mấy hơi, sau đó suy sụp mà ngã xuống một cái ghế thái sư.
Trình Đức Hiên buông cuốn sách trong tay, nhíu mày nhìn nhi tử, “Không phải bảo ngươi đi tăng đồ cho Vương phủ sao? Đã đến ngày giỗ của Vương công tử, Vương đại nhân không nói nhưng chúng ta cũng không thể không nhớ, huống chi Vương đại nhân ở trong triều vì đệ đệ ngươi mà nói giúp không ít lời hay……”
Trình Thu Trì vô lực mà xua xua tay, đứt quãng nói, “Nhi tử đến rồi, nhưng mà…… Nhưng mà lễ này không tặng được nữa.”
Trình Đức Hiên nhíu mày càng sâu, trong mắt là mờ mịt, “Vì sao?”
Trình Thu Trì nuốt nước miếng, “Mới vừa rồi nhi tử đến trước cửa Vương gia, vừa định gọi cửa thì nghe thấy tiếng Vương đại nhân. Ông ấy đang dặn dò gã sai vặt, nói cái gì mà Vệ Đình vừa trở về, muốn hắn đi tìm một vị lang trung về nhìn xem thế nào. Ông ấy còn phân phó gã sai vặt kia không cần nói với người ngoài là thiếu gia đã trở về, chỉ nói trong nhà có họ hàng xa đến.”
Trình Đức Hiên chấn động, “Vệ Đình? Thiếu gia? Vương…… Vương đại nhân chỉ có một đứa con trai, mấy năm trước đã bị giết, tên không phải Vương Vệ Đình sao?”
Trình Thu Trì cắn môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427960/quyen-18-chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.