Hữu Nhĩ chua xót nói, “Cô nương gả cho đại nhân, đương nhiên là vì tìm ra loại thuốc kia, chính là thứ đã độc chết tiên đế. Năm đó cô nương không tiếc đem nghịch lân để vào trong bụng tiên đế, chính là để xác chết của hắn không bị thối rữa, mong ngày sau có thể tìm ra độc kia, đem chân tướng cái chết của tiên đế thông cáo cho thiên hạ, bóc trần hành vi phạm tội của Triệu Khang.”
Yến Nương gật đầu, “Đáng tiếc Trình Đức Hiên khôn khéo đanh đá chua ngoa, Lý cô nương tìm mọi cách kích thích hắn, thậm chí dùng ghét thắng chi thuật ta dạy cho nàng nhưng cũng không thể khiến hắn hạ độc mình.”
“Lý cô nương không tiếc lấy thân thử độc, cũng muốn tìm ra chứng cứ Trình Đức Hiên cùng Triệu Khang hạ độc, đáng tiếc sắp thành công thì lại thất bại. Cũng may nàng tức thời đem việc này báo cho cô nương, tương kế tựu kế, cùng cô nương trình diễn một hồi, để cô nương thắng được tín nhiệm của Trình Đức Hiên, thuận lợi gả vào Trình gia, cũng coi như dọn đường cho cô nương ngày sau.”
Yến Nương nhìn chăm chú vào chút tuyết đọng đầu tường, nhàn nhạt nói, “Việc này có thể thành cũng không thể không kể tới công của Triệu đại nhân. Ông ta kể về thuật này với Trình Đức Hiên, để hắn nghi ngờ Lý cô nương, còn nói bóng gió để Trình Đức Hiên buông cảnh giác với ta, để ta thuận lợi gả vào Trình gia. Nhưng khi ta ở Biện Lương đã từng cẩn thận điều tra Trình gia, nhưng vẫn không phát hiện ra độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427903/quyen-17-chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.