Nghĩ đến đây, một giọt mồ hôi lạnh chạy dọc cột sống của Lan Huân. Nàng run rẩy chui vào ổ chăn, dùng chăn bọc cả người mình đến gắt gao, muốn dùng điều đó chống đỡ sợ hãi đang xâm nhập.
Không biết qua bao lâu
“Chi”
Một thanh âm nàng không muốn nghe nhất vẫn không mời mà đến. Hóa ra nó vẫn ẩn núp dưới giường, chưa bao giờ rời đi, chỉ có nàng nghĩ rằng đó là ở trong mộng.
Lan Huân khóc, nhưng bởi vì sợ hãi nên chỉ dám nức nở, sợ tiếng khóc của mình khiến tiếng động dưới giường càng kịch liệt hơn.
Nhưng mặc dù nàng nhẫn lại nhịn nhưng âm thanh quái dị dưới giường lại không có ý buông tha nàng, nó càng lúc càng lớn, càng ngày càng dày, đến ván giường cũng bị nó rung động đến “Kẽo kẹt kẽo kẹt.”
Cuối cùng Lan Huân cảm thấy mình không thể ngồi chờ chết, nàng hạ quyết tâm đột nhiên xốc chăn đang trùm trên đầu mình ra. Trong một khắc đó nàng nhìn thấy một đôi mắt thon dài, giống như được bút lông vẽ ra.
***
“Vân Cẩm cô nương, ngươi không nên vào thì hơn,” thủ vệ nội thị nhìn Vân Cẩm, trên mặt có khó xử, “Ta sẽ chiếu cố Lan Huân cô nương, bộ dạng này của nàng hiện giờ sợ sẽ dọa đến ngươi.”
Vân Cẩm cầu khẩn nói, “Là nương nương để cho ta tới, ta muốn đi vào nhìn nàng một cái, cũng tiện trở về trả lời nương nương.”
“Nhưng tối hôm qua, nửa đêm nàng còn phát điên, vài người bọn ta khó khăn lắm mới đuổi theo được, lại trăm cay ngàn đắng mới lôi được nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427865/quyen-16-chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.