Nước sông đen như mực phản chiếu ánh trăng, quanh vầng trăng là những mảnh sáng mờ như đám xúc tu của con mực.
Tối nay trên mặt sông không có một ngọn gió, không có gió thì không có sóng, xa xa nhìn lại, mặt sông giống như một khối đá lớn, dưới ánh trăng càng thêm quỷ dị. Nếu không phải xa xa trên bờ ngẫu nhiên có vài tiếng ồn ào như có như không thì Hứa Đại Niên còn cho rằng hiện tại mình đang ở bãi tha ma, chứ không phải phía trên kênh đào phồn hoa mấy trăm năm.
Hắn xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, lại lau nước dãi bên miệng, lúc này mới ngồi dậy, quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện trên mặt sông chỉ còn lại một con thuyền đánh cá của mình. Trong miệng hắn phỉ nhổ, “Ngủ đến tận giờ này mà cũng chẳng ai thèm đánh thức một tiếng, chẳng lẽ bọn họ đều cho rằng ta đã chết trên thuyền rồi chắc.”
Hắn vừa mắng vừa kéo cái lưới từ trong sông lên, nhưng kéo vài lần mới phát hiện lưới cực kỳ nặng, bên trong như bị thứ gì đó lấp đầy.
Hứa Đại Niên gãi gãi đầu: Đêm hôm khuya khoắc, chẳng lẽ cá lại chạy hết vào trong lưới của mình sao? Nghĩ thế hắn liền tăng thêm lực đạo trên tay, đột nhiên kéo mạnh một cái, đem lưới đánh cá kéo hết lên trên thuyền.
Bọt nước vẩy ra, bắn đầy mặt và cổ hắn. Hứa Đại Niên tùy tiện vuốt mặt, chậm rãi mở mắt ra, nhưng lúc nhìn thấy rõ thứ ở trong lưới đánh cá thì thân mình hắn run lên thật mạnh, không đứng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427801/quyen-14-chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.