“Đại nhân,” Tưởng Tích Tích nhìn mấy gia đinh mặt mày nghiêm túc đứng đằng sau, đè thấp giọng, “Mấy dấu giày này chính là của nam, ngài xem, có thể là……”
Nàng không nói ra cái tên kia, nhưng Trình Mục Du đã hiểu ý nàng muốn ám chỉ ai, vì thế hắn quay đầu hướng mấy gia đinh kia nói, “Các ngươi ở lại đây canh thi thể, chờ quan phủ cử người đến, ta cùng Tưởng cô nương phải rời khỏi đây một chút.” Nói xong, hắn liền mang theo Tưởng Tích Tích đi đến phía trước, vừa cách vài bước hắn lại vẫn không yên tâm, quay đầu lại nói, “Hành sự nhất định phải cẩn thận, hung thủ còn chưa bắt được, nói không chừng hắn còn tiếp tục giết người, vô luận phát sinh chuyện gì thì các ngươi cũng không được đơn độc hành động.”
Mấy gia đinh đồng thanh đáp lời, chờ hai người đi xa mới nhìn lẫn nhau, chẳng hề để ý cười nói, “Vị Trình đại nhân này có phải quá mức cẩn thận không, chúng ta có bốn người, đều cầm côn bổng, cho dù hung thủ tới thì có thể làm gì chúng ta chứ?”
***
Mới vừa tiến đến con hẻm nhà Phương Tĩnh, Trình Mục Du cùng Tưởng Tích Tích đã nghe được tiếng gỗ bị cưa “Kẽo kẹt” chói tai, quả thực khiến tim bọn họ như muốn nhảy ra ngoài.
Tưởng Tích Tích hướng phía trước chỉ, nói với Trình Mục Du, “Đại nhân, căn phòng kia chính là của Phương Tĩnh, thanh âm này chính là từ nhà hắn truyền đến, không nghĩ đến một kẻ tay trói gà không chặt như hắn còn có thể làm nghề mộc để sống.”
Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427776/quyen-14-chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.