“Đại nhân, Yến cô nương rốt cuộc làm sao vậy? Trong Kinh Môn thôn này có cất giấu thứ gì cổ quái thế?”
Giọng Tưởng Tích Tích đánh gãy suy nghĩ của Trình Mục Du. Hắn vừa định mở miệng lại nghĩ tới lời hứa hẹn của mình với Yến Nương. Đột nhiên hắn không biết nói gì với Tưởng Tích Tích. Đang do dự thì cửa viện lại bị người ta đẩy ra. Trình Khải Sơn từ bên ngoài đi vào sân, hỏi Trình Mục Du vẫn đang hoang mang rối loạn, “Đường huynh, Yến cô nương tỉnh rồi sao? Ta để hạ nhân nấu chút cháo rồi, nếu nàng đã tỉnh thì nhân lúc còn nóng nên uống ngay mới tốt.”
Trình Mục Du ảm đạm lắc đầu, “Nàng vẫn đang ngủ, phiền đệ lo lắng rồi.”
Trình Khải Sơn than một tiếng, tay phải nắm lấy tay trái mà xoa xoa, “Phụ thân vừa khỏi thì Yến cô nương lại bị bệnh, Trình gia chúng ta chẳng lẽ có vấn đề gì sao, sao chuyện này chưa xong đã đến chuyện khác vậy.”
Trình Mục Du thấy trên mặt hắn có ẩn ẩn lo lắng thì tiến lên một bước, nhẹ giọng hỏi, “Khải Sơn, chẳng lẽ…… Lại có chuyện gì xảy ra sao?”
Trình Khải Sơn ngẩn ra, mí mắt chớp chớp, vành mắt thế nhưng đỏ lên, “Đường huynh, đúng là không giấu được huynh. Trong nhà xác thật đã xảy ra chuyện, Nam Anh nàng…… không thấy đâu, tối hôm qua nàng ra ngoài, đến tận bây giờ vẫn không trở về. Ta phái người đi tìm còn chưa thấy có tin, không biết nàng…… Nàng có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không.”
Trình Mục Du lắp bắp kinh hãi, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427775/quyen-14-chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.