Âm thanh “Tê tê” kia vốn không lớn nhưng sơn cốc lại yên tĩnh, tức khắc khiến âm thanh phóng đại lên vài lần, hơn nữa chúng còn đụng vào vách đá, vang vọng bốn phía khiến người nghe cảm thấy trong cốc lúc này đang tụ tập cả ngàn con rắn, cùng ngửa cổ phun lưỡi, phát ra tiếng rắn trầm bổng.
Theo thanh âm vang lên, đám tơ hồng vứt trên mặt đất bỗng nhiên giống như bị nóng, đột nhiên bắn ra, đồng thời ở trên đất vặn vẹo. Từ Tử Minh bị cảnh tượng quái dị này làm cho kinh ngạc nhảy dựng, thiếu chút nữa kêu ra tiếng, cũng may Trình Mục Du che lấy miệng hắn, hướng hắn nhẹ nhàng gật đầu, ý bảo hắn bình tĩnh.
Tơ hồng vặn vẹo trong chốc lát, tiếng “tê tê” kia bỗng nhiên cất cao, vì thế những tơ hồng kia cũng ngóc đầu cao hơn, theo thanh âm kia mà đung đưa trái phải, giống những con rắn đã chuyển động phần đầu. Đột nhiên, thanh âm trầm xuống, như là ngã vào sơn cốc rồi biết mất không thấy, tơ hồng cũng đứng đến thẳng tắp, như bị cắm vào trong đất đai. Rất nhanh chúng bỗng nhiên đồng thời chui xuống dưới đất, ở trên mặt đất chỉ lộ ra một đoạn đầu dây ngắn ngủn.
“Đây là đang làm cái gì?” Hữu Nhĩ dụi dụi mắt, ánh mắt không dám rời khỏi cảnh tượng kỳ lạ phía trước. Nó nhìn thấy tơ hồng đã chui hết xuống đất, biến mất không thấy. Hiện tại trong sơn cốc cũng trở lại yên tĩnh giống như chưa từng phát sinh cái gì.
Hắn đang ngây ngốc nhìn thì chợt nghe phía sau có tiếng rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427743/quyen-13-chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.