Hữu Nhĩ gãi gãi đầu, “Cô nương nhà ta thường nói, người biết nhiều thì hẳn phải chết, đại nhân có phải trong lúc vô ý ngài đã khuấy vũng nước đục này mà không phát hiện ra không?”
Sắc mặt Trình Mục Du đột biến, môi run run vài cái, nhẹ giọng nói, “Đúng là ta sơ ý, hôm nay huyện nha có người tới khách điếm, ta đã đem chuyện Lưu Trần hai người từng tòng quân nói cho bọn họ, chỉ muốn bọn họ tăng mạnh phòng bị, không nghĩ tới đêm nay liền xảy ra chuyện này.”
Từ Tử Minh cũng đại kinh thất sắc, hắn trừng mắt thật lớn, “Cho nên đại nhân hoài nghi kẻ dùng tà thuật kia ở trong huyện nha huyện Liêu Dương sao?”
Trình Mục Du nhẹ nhàng gật đầu, “Người nọ biết ta đã đoán ra nguyên nhân hung thủ giết người nên muốn đem ta diệt khẩu. Hắn nhất định đã mai phục gần khách điếm, một đường theo dõi ta đến Hồng gia, biết chúng ta muốn ôm cây đợi thỏ nên mới giả bở làm tượng đất tấn công Đại Xuyên, nhưng thực ra để bẫy ta chui đầu vào. Kẻ này tâm tư kín đáo, thật sự thế gian ít có.”
Từ Tử Minh vỗ mạnh hai tay, “Người này thế nhưng lại tàn nhẫn độc ác đến vậy, có thể đem mọi người biết bí mật đều nhổ cỏ tận gốc. Chỉ là nha dịch đến khách điếm hôm nay nhiều như thế, hơn nữa Khúc Chính Không cũng tới, thật sự không có cách nào điều tra ra hung phạm sau màn này là ai.”
Trình Mục Du rũ mi trầm tư, “Không chỉ có những người đó, mọi người trong huyện nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427738/quyen-13-chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.