Hai nha dịch đi tuốt đằng trước dừng bước chân, trước sau nhìn nhìn, “Quái, vừa rồi lúc dò đường chỉ thấy trong sơn cốc có một tầng sương mù mỏng, nhìn rất rõ, sao vừa vào thì sương mù lại dâng lên như thủy triều thế này nhỉ.”
Trình Mục Du cũng nghe được lời hai người nói, nhưng hắn không tiếp lời mà “Bá” một tiếng đem trường kiếm sau lưng rút ra, dặn dò, “Mọi người đều tập trung tinh thần, sơn cốc này có chút không thích hợp, ta hoài nghi chỗ này có cổ quái.”
Nghe hắn nói như vậy, mấy người kia cũng đều rút trường kiếm ra, giơ cao trước người. Tưởng Tích Tích bởi vì còn phải che chở Từ Tử Minh cho nên càng cẩn thận hơn người khác vài phần, một đôi mắt linh động căng ra trong đám sương mù ngó tới ngó lui, sợ từ sau mấy cái cây có đám người mặc áo đen nhảy ra.
Nhưng bọn họ cảnh giác đi một chốc mà vẫn không thấy có gì dị thường xảy ra, đám sương mù dưới chân di động, như những cái râu mềm nhẹ phất qua cánh tay, ướt dầm dề, nhưng cũng không khiến người ta thấy khó chịu ở chỗ nào.
Trong lòng Tưởng Tích Tích thoáng thả lỏng một chút, cười hướng về trước mặt, “Đại nhân, xem ra đây là khí hậu đặc thù trong núi, sương mù so với nơi khác nhiều hơn chút, cũng không có gì ghê gớm.”
Trình Mục Du quay đầu lại nhìn nàng, thần sắc trên mặt so với vừa rồi thư hoãn rất nhiều. Nhưng lúc hắn nhìn đến Từ Tử Minh thì trong lòng lại “Lộp bộp” một chút.
Từ Tử Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427722/quyen-13-chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.