“Sau đó thì sao?” Trình Mục Du nén một hơi mà truy vấn.
Từ Tử Minh nhìn xa phía trước, hai mắt bịt kín một sương mù, “Hai con quái thú nghe thấy tiếng hắn thì đồng thời quay đầu, nhưng vừa nhìn thấy thân ảnh đón gió kia thì chúng nó tựa hồ hoảng sợ, từ đó bắt đầu điên cuồng dùng lợi trảo đào vách đá khiến đá vụn rơi xuống ào ào, bụi mù cuồn cuộn, giống một thác nước màu xám, từ trên vách núi rơi thẳng xuống. Nhưng trên mặt nam tử kia lại là một nụ cười không hề để ý, không lùi mà vẫn tiến lên, thân mình chậm rãi ẩn vào bên trong đám bụi kia. Lúc này hai con quái thú dừng động tác, vểnh tai, phần lưng cong lên, cảnh giác mà nhìn xuống bên dưới, rồi trong nháy mắt chúng nó đột nhiên chạy như điên xuống dưới, giống như đang bắt lấy cái gì đó, thẳng tắp chạy từ vách đá xuống đống đá vụn bên dưới.”
“Nam nhân kia giết Cùng Kỳ và Đào Ngột?”
Từ Tử Minh nhẹ nhàng gật đầu, “Phía dưới nhai nửa ngày không có động tĩnh, phía trước lại có một tầng đất đá ca che lấp nên mọi người không rõ tình huống phía sau thế nào, không ai dám đi qua. Tiên đế thì đứng trên vách núi, dưới sự bảo hộ của chúng tướng sĩ liền cẩn thận nhìn xuống dưới. Lúc mọi người đang toàn lực chú ý đến đám đất đá kia thì nó đột nhiên vỡ ra, trong lúc nhất thời đá vụn vẩy ra, gió cát đầy trời. Mọi người cả kinh, chạy tứ tán mà tránh thoát. Trong đám bụ mù mịt đó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427721/quyen-13-chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.