Sáng sớm Trình Mục Du đã đến Đoạn phủ. Sáng nay tỉnh lại, hắn không thấy vòng cổ của Tấn Nhi đâu, liền nghĩ chắc tên nhóc này ném lại ở nhà ông ngoại hắn rồi, vì thế rời khỏi phủ Khai Phong là hắn đi đến Đoạn gia để thu nó lại.
Hai gã sai vặt mở cửa cho hắn xong hắn liền phân phó không cần đánh thức những người khác, một mình hắn đi vào bên ngoài nội viện, gọi một tiểu nhà đầu dậy sớm giúp hắn đem đồ lấy ra. Sau khi lấy được vòng cổ, hắn từ trong đi ra ngoài, lúc đi qua trước đường thì nghe thấy tiếng của Đoạn Biết Hành truyền đến, vừa định vào thỉnh an thì thình lình nghe được ông ta nhắc đến tên mình, vì thế đứng lại bất động.
“Mấy ngày nay Mục Du trở về, ngươi nói chuyện nhớ phải cẩn thận, không thể đem chuyện Hà Tư trộm gặp Thục Viện 6 năm trước cho hắn biết.”
Giọng Lý Thân truyền ra, “Lão gia yên tâm, năm đó tiểu nhân không đem chuyện này nói với quan phủ, hiện tại tự nhiên sẽ không nhắc đến nửa lời.”
Đoạn Biết Hành thở dài, “Nói gì đi nữa, năm đó nếu không phải Thục viện hẹn Hà Tư ở trên núi, lại mang Dục nhi theo để che giấu thì sẽ không xảy ra chuyện. Tạo nghiệt, đúng là tạo nghiệt mà.” Ông ta ngừng lại một chút, “Nhưng cũng may khi đó ngươi chỉ đem lời này nói cho mình ta, nếu không ta không chỉ mất đi Dục nhi mà danh tiết của Thục Viện cũng khó giữ.”
“Lão gia, ngài nói gì vậy, người vốn dĩ không phải do Hà Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427706/quyen-12-chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.