Thấy Tưởng Tích Tích đi ra ngoài cửa Tân An phủ, Thẩm Thanh chạy nhanh qua đón đầu, nôn nóng hỏi, “Vẫn chưa tìm được hung thủ sao?”
Tưởng Tích Tích lắc đầu, nàng nhìn Thẩm Thanh một cái, chỉ thấy hắn râu ria xồm xàm, quần áo cũng đã vài ngày chưa đổi, trong mắt đầy tơ máu, một bộ thiếu ngủ nghiêm trọng, thì không khỏi có chút kinh ngạc, “Mấy ngày nay ngươi vẫn không về nhà sao?”
Thẩm Thanh đánh một cái ngáp thật to, “Ta muốn nhìn xem có thể giúp được chút gì không, cho nên vẫn luôn ở chỗ này nghiên cứu mấy thi thể kia.”
“Vậy ngươi có nghiên cứu ra được cái gì không?”
“Vừa rồi ta rốt cuộc đã tìm được điểm chung giữa mấy người bọn họ.” Hắn sờ sờ mặt mình, “Tưởng đại nhân, nếu bảo ngươi dùng bốn chữ để hình dung gương mặt này của ta thì ngươi sẽ nói thế nào?”
“Râu ria xồm xàm.” Tưởng Tích Tích không hề nghĩ ngợi liền buột miệng thốt ra.
Thẩm Thanh đạm mạc cười, “Không sai, nam nhân nếu mấy ngày không cạo râu thì sẽ có râu mọc lún phún, nhưng ngươi xem Viên Kỳ và Lý Nhân Quý xem, hai người bọn họ tuy mặt đầy máu nhưng bên tóc mai và bên miệng lại sạch sẽ, hiển nhiên vừa mới được cạo râu. Ta còn cẩn thận quan sát bên tóc hai người, rất chỉnh tề, không hề lộn xộn, chứng tỏ trước khi chết đã có người sửa sang lại cho bọn họ. Cho nên ta hoài nghi lúc còn sống, việc cuối cùng mà Viên Kỳ cùng Lý Nhân Quý làm chính là cạo râu, cắt tóc.”
Tưởng Tích Tích ngưng thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427665/quyen-11-chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.