Mãi đến ngày hôm sau, Tưởng Tích Tích ngồi ở bên cạnh bàn cùng mẹ con ba người ăn sáng thì Phàn Tình vẫn gục mặt xuống, cho nàng khuôn mặt lạnh lẽo.
Tuy chuyện tối qua chẳng liên quan gì đến nàng nhưng dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu, không tiện cùng người tranh chấp, vì thế Tưởng Tích Tích không thể không cười nịnh nọt, “Phàn Tình tỷ, ngươi đừng nóng giận, về sau ta thấy mèo liền đuổi, tuyệt không làm chúng nó vào sân nữa.”
Phàn Tình câu được câu không uống cháo, vẫn không để ý tới nàng, nhưng thật ra Phàn Ấm đi đến bên cạnh lại đem một đĩa rau ngâm đến trước mặt nàng, “Ngươi đừng tự trách, con mèo kia không phải thấy trong viện có chuột thì cũng sẽ không đến, mau ăn cơm đi, ăn xong ta đưa ngươi đến một chỗ tốt.”
Phàn phu nhân cũng đi tới, “Vết thương trên chân Tưởng cô nương chưa khỏi, con đừng để nàng đi khắp nơi.”
Tưởng Tích Tích cảm nhận được không khí áp lực trong phòng, vội nói tiếp: “Không có việc gì, chỉ chút vết thương nhỏ này thì không vấn đề gì, từ nhỏ ta đã tập võ, không biết đã bị bao nhiêu vế thương nghiêm trọng hơn, phu nhân cứ yên tâm.”
Phàn phu nhân cười, “Cũng được, náo nhiệt hôm nay xác thật đáng để xem, chỗ khác không có đâu, có muốn nhìn cũng không nhìn được.”
“Rốt cuộc là cái gì vậy?”
“Bái tằm thần.”
Đi tới chân núi Thanh Luân, Tưởng Tích Tích mới hiểu rõ cái chuyện “Bái tằm thần” này rốt cuộc là chuyện gì. Truyền thuyết nói rằng ngày 16 tháng ba là sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427615/quyen-10-chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.