Chỉ nhìn lướt qua, Tưởng Tích Tích liền nhanh chóng cúi đầu, trên mặt hiện ra hai đóa mây đỏ, cũng may cô nương kia đã chậm rãi đóng cửa lại. Nàng ta nhìn cả bàn đều chuột bị phanh thây thì vẫn kinh hồn chưa định vỗ về ngực mình, “Ông trời ơi, đây rốt cuộc là chuyện gì, những con chuột chết này là từ đâu tới?” Nói xong, nàng lại ngắm thanh trường kiếm dính đầy máu Tưởng Tích Tích cầm trong tay, “Chúng nó đều là bị ngươi giết chết sao? Vừa rồi những tiếng động kia là do ngươi làm ra sao?”
Tưởng Tích Tích lúc này mới chú ý tới nàng ta còn chưa mặc trang phục chỉnh tề, ngực còn lộ ra một mảng trắng sứ, vì thế tay nhẹ nhàng chỉ chỉ, nhắc nhở nàng ta.
Cô nương kia liếc nàng một cái, miệng tê một tiếng, xoay người sửa sang lại quần áo rồi mới quay đầu lại, “Câu hỏi của ta ngươi chưa trả lời đâu, những con chuột này đều là do ngưoi xử lý sao?”
“Đúng thế.” Nàng đúng sự thật ngắn gọn đáp lại.
“Chúng nó là từ đâu tới?” Nàng ta quệt miệng, nhón chân cẩn thận mà bước qua đống xác chuột, sợ giầy mình bị dính máu chuột.
“Chúng nó đột nhiên xuất hiện ở trong miếu, không biết là từ chỗ nào chui ra.”
Cô nương kia dừng lại, chậm rãi quay đầu lại, ngón tay chọc lên vai Tưởng Tích Tích,” Vậy còn ngươi, ngươi từ chỗ nào chui ra?”
Nàng ta mở miệng thực không khách khí, Tưởng Tích Tích tất nhiên là tức giận, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm khuôn mặt tú mị kia, không nói tiếng nào.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427613/quyen-10-chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.