Tiếng khóc từ đáy động bay ra, xoay quanh chùa Thiên Hoằng. Trong đầu Huệ Quảng “Oanh” một tiếng: Làm sao có thể, cổ nàng ta đều đã đứt, máu chảy đầy đất, sao còn có thể sống được.
Đang nghĩ ngợi thì trong hố chợt có một đôi tay thò ra, móng tay sơn đỏ. Đôi tay này hắn đã vô số lần cầm trong tay, lại hôn lên đó.
Trước mắt nữ nhân kia đã từ đáy hố bò ra, nàng ta lắc lư hướng về phía Huệ Quảng, đầu gục xuống bên vai trái, không làm sao nâng dậy được, ngón tay vô lực duỗi về phía trước, nói: “Đại sư, ngươi muốn thân thể của ta còn chưa đủ, còn muốn đem ta lột da rút gân, lấy máu ăn thịt sao?”
Nói xong, đôi môi đỏ tươi hướng hắn cười, cả người nàng ta nhào về phía hắn. Huệ Quảng lùi về sau vài bước, thân mình quơ quơ, đôi tay hướng phía trước lung tung mà vẫy, “Vì sao ngươi lại ở dưới gốc cây, ngươi làm sao biết các nàng bị chôn ở dưới đây?”
Lời nói còn chưa nói xong, hắn đột nhiên bị Vương Kế Huân bưng kín miệng, “Đừng nói bậy, ngươi đang nói bậy gì đó?”
Huệ Quảng lắc lắc đầu, lúc này mới phát hiện ra nữ nhân kia đã không thấy đâu, trước mặt hắn chỉ có Trình Mục Du đang nhìn kỹ hắn. Sau đó Trình Mục Du lập tức xoay người, hướng bọn nha dịch hô to một tiếng, “Đào, nhìn xem dưới gốc cây này rốt cuộc có thứ gì.”
Lúc một khối bạch cốt cuối cùng được đào ra, cây bồ đề ầm ầm đổ về phía sau. Nó gánh quá nhiều oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427606/quyen-9-chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.