*Cái động vật sống dưới nước này là con gì thì Amber chịu, tra mãi không thấy nên xin phép để nguyên thế này
Diêm Khả Vọng phát ra một tiếng gào khan tuyệt vọng, ông ta chỉ cây gậy gỗ táo về phía Yến Nương, “Ngươi…… Ngươi tình nguyện ngọc nát đá tan, cũng muốn huỷ hoại thân da này sao?”
“Bằng không thì sao? Lấy oán khí nơi thâm cung này, lấy thân da không hủ bại này thì không biết bao nhiêu sinh linh sẽ bị nàng ta tàn sát,” Yến Nương nhẹ giọng cười hai cái, vừa cười nàng đã ho, “Ngươi cho rằng làm như vậy thì nàng tã sẽ trở lại sao? Trong lòng ngươi cũng rõ ràng nàng căn bản không phải nữ nhi của ngươi, chỉ là một con quái vật khoác da người mà thôi.”
“Ngươi thì sao, chẳng phải cũng là quái vật thôi ư?” Diêm Khả Vọng điên cuồng giơ cây vậy gỗ táo lên chọc về phía Yến Nương. Một đòn này của ông ta vừa tàn nhẫn vừa chuẩn, đầu gậy còn có ánh lửa rừng rực. Thân mình Yến Nương ngửa ra sau, đầu cơ hồ chạm vào gót chân mới miễn cưỡng thoát được một đòn. Nhưng vì động tác này mà vết thương trên bụng nàng càng bị xé ra to hơn, lúc nàng đứng dậy thì máu tươi lại lập tức phun trào ra, vẩy khắp mọi nơi.
Thấy tình cảnh đó, Diêm Khả Vọng nhếch miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, ông ta nắm chặt cây gậy trong tay, đem nó giơ lên cao, hướng về phía cái bụng đã huyết nhục mơ hồ của Yến Nương mà đâm thẳng đến.
Bỗng nghe “Chi oa” một tiếng, một đoàn ngân quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427559/quyen-7-chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.