Nha dịch đứng ở hai bên cửa lớn thấy nàng đến thì hành lễ rồi nhẹ nhàng đem cửa mở ra một khe, “Yến cô nương, Trình đại nhân đang ở bên trong chờ ngài.”
Yến Nương hướng bọn họ gật đầu, nghiêng người đi vào Thường trạch. Nàng mới vừa đi vào, cửa lớn sau lưng đã đóng lại, chặn hết những ánh nhìn tìm kiếm bên ngoài.
Bởi vì vụ án còn chưa phá được nên mọi thứ trong nhà vẫn duy trì tình trạng như lúc trước. Chỉ có thi thể vợ chồng Thường thị là đã được đưa đến nơi khác. Yến Nương thấy Trình Mục Du đứng ở bên trái cửa lớn ở phòng ngủ thì lập tức vòng qua ao cá, theo một con đường nhỏ lát đá đi vào cửa. Lúc đi tới nàng thấy trên mặt đất và cửa sổ đều là vết máu. Nàng đứng bất động, ánh mắt chăm chú nhìn vào hai dấu chân máu ở bên cạnh.
“Dấu chân này là của Thường Viễn,” Trình Mục Du từ trong phòng đi ra, “Sử Kim đã so sánh rồi.”
“Thường Viễn hiện tại đang ở đâu?”
“Tân An phủ.”
“Đại nhân có từng hỏi hắn về tình huống đêm đó chưa?”
Trình Mục Du than nhẹ một tiếng, “Hài tử kia hẳn là biết hết nhưng bởi vì hiện trường quá mức máu me, vượt qua lẽ thường, cho nên đầu óc hắn đã hỗn loạn. Hiện tại nếu mạnh mẽ đề cập đến chuyện kia thì ta sợ hắn sẽ không chịu nổi, vạn nhất hắn điên rồi thì Thường Xuân Trạch chẳng phải là tuyệt hậu sao.”
“Đại nhân thật đúng là có tâm, còn đem hài tử kia tới trong phủ của mình mà quan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427535/quyen-7-chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.