Cửu Hiền Nữ đứng ở bên cạnh một tảng đá lớn nhô ra bên cạnh khe núi, tay cầm ống sáo thổi thật lâu, nhưng trước sau nàng ta vẫn không thấy thân ảnh của Bành Cứ. Nàng ta buông cây sáo, sắc mặt từ từ âm trầm, “Không tốt, nếu là ngày thường thì nó đã sớm trở lại, nếu không trở lại thì chính là không về được nữa.” Nàng ta nhìn Tân An thành ở nơi xa, mặt nổi lên một nụ cười nham hiểm âm trầm, “Xem ra, trong thành này thế nhưng có cao nhân ở.” Năm ngón tay nắm cây sáo của nàng ta càng siết chặt, thấp giọng trầm ngâm nói, “Trình Mục Du cũng đối với ta nổi lòng nghi ngờ rồi, xem ra việc này đã không tránh được. Vậy không bằng cứu cùng bọn họ đấu một trận, chỉ cần kéo dài tới ngày canh thân thì dù bọn họ có mọc cánh cũng không tìm được ta.”
Nàng ta quay đầu lại, nhìn Bành Chất cùng Bành Kiểu phía sau lưng mình, “Ở trên núi nghẹn đến không kiễn nhẫn rồi đúng không. Đi đi, nơi kia phồn hoa, có thứ các ngươi thích, đi ăn đủ chơi đủ rồi lại trở về.”
Hai cặp chân được lệnh thì chậm rãi đi vào trong bóng đêm, chỉ để lại một mình Cửu Hiền Nữ đứng ở cạnh khe núi, mắt như sương lạnh nhìn phương hướng Tân An thành.
***
“Quỳ Châu bên kia có phát hiện gì?” Lưu Tự Đường vừa đi vào thư phòng đã cao giọng hỏi nha dịch Trịnh Dung Hòa phái tới.
Tưởng Tích Tích thấy Yến Nương ngồi bên cạnh thì vô cùng vui vẻ nói, “Yến cô nương, ngươi cũng tới.”
Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427515/quyen-6-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.