Trương công tử cầm chén đưa cho Chung bà bà, hướng Quân Sinh hành lễ, “Cô nương hảo, ta họ Trương tên là Duệ, ở ngay bên cạnh là hàng xóm của Chung gia.”
Quân Sinh trong lòng nghĩ đến Thúy Vũ, nhất thời không phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy hắn hành lễ với mình thì mới như tỉnh mộng, cũng nhanh chóng đáp lễ, trong miệng nói: “Ta là Quân Sinh, hôm nay may mắn được bà bà tương trợ, nếu không khả năng ta sẽ không về nhà được.”
Chung bà bà vừa đem sủi cảo đổ vào trong bát nhà mình vừa lẩm bẩm, “Trương Duệ a, ngươi còn tự báo gia môn của mình, có muốn lão thân giúp ngươi hỏi nhiều một câu xem vị Quân Sinh cô nương này có hôn ước hay chưa không hả?”
Bị bà ta nói như vậy, vị Trương công tử kia làm sao còn dám ngồi. Hắn gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, “Bà bà đây là đang nói lời gì vậy, ta chỉ là…… Chỉ là……” Hắn liên tục nói vài lần “chỉ là” nhưng không nói ra được cái gì nữa.
Chung bà bà bị bộ dáng của hắn chọc cười ha ha, lại vỗ một phát vào sau lưng hắn, “Ta nói giỡn thôi, ngươi còn tưởng thật. Kể cả ngươi có nghĩ thật thì cô nương gia cũng sẽ không nghĩ thế. Ngươi vẫn là nên chết tâm đi.”
Trương Duệ mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn trộm nhìn Quân Sinh một cái, chỉ thấy nàng vẫn đứng ở nơi đó, bày ra bộ dáng nhàn nhạt thì tức khắc nản lòng thoái chí. Hắn lại hành lễ, rồi vội vàng ra khỏi sân, ngay cả chén sủi cảo cũng quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427457/quyen-5-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.