Thúy Vũ hướng về phía người kia nhìn chằm chằm trong chốc lát, trong lòng đột nhiên có điểm sợ hãi. Tuy rằng nàng đã mơ hồ nghe được tiếng người phía trước nhưng nơi này chỉ có nàng và hắn, huống hồ ánh hoàng hôn đang tàn dần, nếu kẻ kia thật muốn làm cái gì thì chỉ sợ mình chạy không thoát.
Thúy Vũ hắn giọng, quyết định không trả lời hắn mà thoáng chuyển hướng, vòng qua hắn đi về phía trước.
“Cô nương, thân thể ngươi thật dễ ngửi, có phải ngươi sức mùi thơm gì không?” Giọng nói bén nhọn kia lại đột nhiên vang lên bên người nàng. Thân thể người nọ trong khoảnh khắc đã dán vào bên cạnh nàng. Xuyên qua ống tay áo đơn bạc, Thúy Vũ thậm chí cảm giác được độ ấm trên người hắn.
Thân thể hắn thực nóng, nóng đến giống như đang chứa một thứ dục vọng nào đó. Mà dục vọng dâng cao này là thuộc về giống đực. Nàng tuy chưa trải qua nhưng lại có thể tưởng tượng ra.
Thúy Vũ theo bản năng đem thân mình lùi về phía sau, rời xa cánh tay không tính rắn chắc kia, “Công tử, ngươi như vậy thật quá mức thất lễ.” Nàng cưỡng bách chính mình ngẩng đầu, đem kinh sợ giấu ở trong lòng, bày ra bộ dạng cường ngạnh.
Nhưng nàng vừa nhìn đến mặt kẻ kia thì đã sợ tới mức run lên, lộ ra toàn bộ yếu ớt.
Dưới cái mũ quả dưa là một khuôn mặt thật gầy, cằm nhọn đến có thể chọc chết người. Mấu chốt chính là khuôn mặt kia cứng đờ, trống rỗng như một cái mặt nạ. Hai con mắt hắn thật đen, sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427452/quyen-5-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.