Nước sông mang theo mùi tanh vọt vào trong miệng mũi Lưu Tự Đường. Hắn liều mạng đem nước bức ra khỏi cơ thể, bế khí hướng mặt nước bơi đi. Nhưng thân tàu chìm xuống như một khối nam châm lớn lôi kéo thân thể hắn, đem hắn chìm xuống đấy nước. Cũng may Thanh Phù kiếm không bị nước cuốn đi mà vẫn dính chặt vào người hắn. Lưu Tự Đường rút kiếm ra, cắt quần áo từ cổ đến mắt cá chân.
Thanh Phù kiếm sắc bén vô cùng, kiếm phong đi đến đâu thì vải dệt vỡ từng tầng, bong ra từng mảng. Lưu Tự Đường dùng sức hai chân, đá rớt giày ủng nặng nề. Hắn hiện tại chỉ còn mỗi quần trong, cảm thấy cả người nhẹ nhàng không ít, dùng lực hai tay và chân bơi lên trên.
Nhưng hắn vừa bơi được vài sải thì mắt cá chân lại đột nhiên bị người gắt gao túm chặt. Nỗ lực vừa rồi của hắn đều là uổng phí, cả người lại bị lôi xuống phía dưới.
Mãi cho đến khi hai chân đều đụng phải nước bùn ở đáy sông thì Lưu Tự Đường mới không chìm xuống nữa. Hắn miễn cưỡng ổn định thân mình, lúc này mới phát hiện người vừa túm chặt chân mình chính là lão nhân chèo thuyền kia. Khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của hắn tràn ngập hoảng sợ, như ẩn như hiện trong đám rong rêu. Lưu Tự Đường chỉ chỉ bên trên sau đó duỗi tay bắt lấy hắn, ý bảo mình sẽ dẫn hắn lên. Lão nhân chèo thuyền gật gật đầu, lại quay đầu hướng về phía sau nhìn nhìn, dường như sợ đám rong rêu phía sau làm ra cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427417/quyen-4-chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.