Điếm tiểu nhị vui rạo rực tiếp nhận bạc rồi đi xuống lầu. Trình Mục Du giương mắt nhìn về phía Tê Phượng Lâu. Lấy thị giác của hắn thì có thể nhìn thấy hết toàn bộ tòa lâu. Hắn đã ở chỗ này ngồi gần hai canh giờ, xem hết những nam nữ hoan ái, ngươi tới ta đi, chỉ sợ ngay cả điếm tiểu nhị cũng hoài nghi vị quan địa phương như hắn liệu có sở thích mờ ám nào không. Nhưng dù vậy, hắn lại vẫn không muốn rời đi. Không biết vì cái gì, trong lòng hắn luôn ẩn ẩn cảm thấy đêm nay, ở chỗ này sẽ phát sinh viện vui, mà chuyện này nhiều ít đều có quan hệ với Yến Nương. 
Phảng phất như nghe được những suy nghĩ của hắn, ở trong Tê Phượng Lâu đột nhiên truyền ra một tiếng thét chói tai đến tận trời. Tiếp theo đó từng cánh cửa sổ được mở ra, có người khoác chăn, có người dứt khoát để trần thân trên thò đầu ra khỏi cửa nhìn, lại xôn xao hỏi, “Xảy ra chuyện gì vậy, sao hơn nửa đêm rồi còn nhiễu mộng xuân của người ta a.” 
Nghe tiếng hét thất thanh, Trình Mục Du nhanh nhẹn từ tầng hai quán trà chạy xuống, cùng đám người Sử Phi chạy vọt vào Tê Phượng Lâu. Khi bọn hắn thấy tình cảnh trước mắt thì cũng há mồm trợn mắt giống những kẻ đang thò cổ xuống từ trên lầu, một chữ cũng nói không nên lời. 
Một con ngựa trắng cao lớn đang đứng ở giữa sân, phía trước có hai gã sai vặt đang quỳ, không ngừng dập đầu với nói, vừa quỳ vừa khóc không thành tiếng nói: “Ngài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427409/quyen-3-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.