Trình Mục Du nhìn bức họa kia, sắc mặt chợt xấu hổ. Hắn mất tự nhiên cười cười, đem bức họa thu lại rồi cất vào trong hộp. 
Lưu Tự Đường ho nhẹ một tiếng, rướn người về phía trước, “Trình đại nhân, vị Kinh tiểu thư kia thập phần mỹ lệ, đối với ngươi lại một lòng say mê, chẳng lẽ nhân huynh liền nửa điểm động tâm cũng không có sao?” 
“Là ta cô phụ một phen hậu ái của Kinh tiểu thư.” Trình Mục Du đem hộp gỗ kia đầy đến góc bàn, dùng hành động biểu thị hắn không muốn tiếp tục phí thời gian với chuyện này nữa. 
Lưu Tự Đường ha ha cười, “Hảo hảo, là ta đường đột, bất quá nhân huynh chính là có ý gì thì cũng không có khả năng vì Kinh tiểu thư đã quyết ý muốn xuất gia, đem gia sản của Kinh phủ bán lấy tiền mặt rồi quyên toàn bộ. Tại hạ thật bội phục nàng, một nữ lưu lại có được lòng dạ như vậy.” 
“Kinh tiểu thư xác thật là đáng tiếc. Nàng tuy rằng sinh ở gia đình phú quý nhưng chưa từng được hưởng nửa khắc ôn nhu.” Trình Mục Du lẩm bẩm nói. 
“Nhưng nàng lại bị cái gọi là thân tình giam cầm, thay phụ huynh giấu cái bí mật động trời này. Nhưng những nữ tử trong Phật tháp đều do nàng tự mình chiếu cố, ít nhất không có ai phải chịu ốm đau và đói khát.” 
“Cũng ít nhiều nhờ nàng mà chúng ta mới bắt được hung thủ phía sau, không làm uổng mạng những người đó.” 
“Cho nên đây là nguyên nhân Tân An phủ không truy cứu nàng sao?” Con mắt của Lưu Tự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427386/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.