“Thảo quỷ bà tập trung các loại độc trùng ở một chỗ, để chúng nó cắn nuốt lẫn nhau. Thông qua cuộc chiến khốc liệt này bà ta sẽ chọn ra con cuối cùng còn sống sót, đó chính là độc trùng vương, chính là cổ.”
“Những đứa nhỏ đó bề ngoài thoạt nhìn không có vấn đề gì nhưng kỳ thật nội tạng bên trong đã bị cổ trùng ăn hết rồi phải không?” Trong mắt Trình Mục Du lóe lên ánh lửa phẫn nộ.
“Không sai, cổ trùng sẽ phóng ra một loại chất nhầy khiến người ta tê liệt cảm giác, sau đó chúng dần dần ăn hết lục phủ ngũ tạng của họ.” Yến Nương buông kéo rồi rời khỏi bàn, chậm rãi đi tới trước cửa sổ, “Cổ chính là một loại vu thuật ác độc như vậy. Một khi trúng cổ thì không có cách nào để xoay chuyển. Nhưng thảo quỷ bà cũng có nhược điểm của chính mình đó là trước khi bà ta rời khỏi thế gian thì cần phải truyền cổ cho người khác nếu không sẽ bị cổ trùng phản phệ. Mà cổ thuật chỉ truyền cho nữ tử, nếu có nữ tử bị thảo quỷ bà nhìn trúng thì sẽ bị âm thầm thi pháp. Sau khi người đó về nhà sẽ xuất hiện chứng bệnh, muốn trị bệnh này thì phải xin thảo quỷ bà giúp đỡ. Lúc này thảo quỷ bà sẽ đem việc học tập cổ thuật ra làm điều kiện trao đổi, nếu không học thì không khỏi bệnh được. Đương nhiên cũng sẽ có trường hợp có người cương liệ thà chết cũng không muốn học cổ thuật. Thôn dân kia nói cho ta biết trong trại của họ từng có một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-an-quy-su/427344/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.