🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời đã tờ mờ sáng, mọi người lại tiếp tục lên đường. 1 đêm không ngủ nhưng ai cũng tỉnh táo, mắt long lanh. Kha Lương lại láixe theo con đường Thi Thi đã chỉ.



Càng ngày đường càng hẹp, cây cối 2 bên đường rậm rạp hẳn lên; KhaLương khó nhọc lái xe về phía trước". Một lát sau, anh quay lại hỏi ThiThi:



- Hình như em chỉ sai đường rồi.



Mọi người không ai bảo ai, đồng thanh kêu lên" "Đồ ngốc", bởi lẽ ở sau trường học chỉ có duy nhất con đường này mà thôi.



Tần Cẩm hỏi:



- Có thật là tự bạn lái xe từ chỗ này vào làng không?



Thi Thi mở to mắt trả lời:



- Đúng là tự mình lái, con đường này thông vào làng mà. Ngôi làng này cũng lạ lắm cơ, chẳng có ai cả. Mình nhìn thấy mảnh vải này treo trêntường 1 ngôi nhà, mình gõ cửa hỏi mua. 1 đứa bé ra mở cửa, mình trả nó1.000 tệ rồi mang tấm vải đi. À, đứa trẻ đó bị mù.



- Bị mù ư? - Tầm Cẩm ngạc nhiên hỏi lại.



- Đúng vậy. Đứa trẻ đó khoảng 5, 6 tuổi, nó có gương mặt rất thanhtú, lại rất trắng nữa. Lúc mình đưa tiền cho nó, nó lại chẳng nói nănggì, mình sợ nó không đồng ý, thế là vội nhét tiền vào tay nó rồi cầm tấm vải đi. - Lúc đó Thi Thi nghĩ rằng mình vớ được món hời; cứ ngỡ kiếmđược bảo bối rẻ, nào ngờ lại là tấm vải bị nguyền rủa. Xem ra các cụ nói "sướng quá hóa rồ" cấm có sai.



Kha Lương lườm Thi Thi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-vai-do/2545189/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tấm Vải Đỏ
Chương 19: Tiểu ngư
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.