🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tần Cẩm mở choàng mắt ra, trước mắt cô là khuôn mặt thân quen của Kha Lương.



- Ơn trời! Em đã tỉnh lại, em đã bất tỉnh rất lâu rồi.



Hắc Bảo cũng kêu lên một tiếng như để chào đón cô đã tỉnh lại.



- Người ta đã chôn mẹ ông Hồ chưa hả anh?



Tần Cẩm thở dài, cô nghĩ có lẽ không bao giờ có thể gọi hồn bà lãođược nữa. Người ta đã chôn bà rồi, tốt nhất nên để cho bà được an nghỉ.



- Hôm đó anh đã cứu em à?



- Không, hôm đó, nghe thấy tiếng Hắc Bảo kêu rất thảm thiết, anhkhông yên tâm về em nên quyết định quay lại tìm. Lúc anh tới, em đã ngất xỉu trên thềm.



Cô băn khoăn không biết ai cứu mình? Tần Cẩm vẫn còn nhớ cảm giác ấmáp khi bàn tay của ân nhân cứu mạng chạm vào lưng; nếu như không cóngười ấy ra tay cứu giúp thì cô đã bị con ma nữ kia giết rồi.



Kha Lương lái xe đưa Tần Cẩm về thành phố. Trên đường đi, mọi ngườitrầm ngâm không nói năng gì, người nào cũng mải mê theo đuổi ý nghĩriêng của mình.



Về đến thành phố, Kha Lương hốt hoảng kêu lên: "Có người đuổi theo chúng ta."



Tần Cẩm cũng nhận thấy có hai chiếc xe con màu đen đang bám theo họ.



Tần Cẩm hồi hộp; những chuyện này xảy ra trong mấy ngày qua khiến cô suy nhược thần kinh.



Đột nhiên, hai chiếc xe tăng tốc vượt lên trước rồi ép họ vào lềđường. Mặt Kha Lương tái xanh. Lúc nhìn thấy biển xe của bọn họ, anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-vai-do/2545175/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tấm Vải Đỏ
Chương 12: Đào mộ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.