Tiệm cắt may rất bừa bộn, vải vụn vương vãi khắp nơi. Chiếc quan tài trông thật thê thảm.
Tần Cẩm dựa vào một góc nhà, nhìn người ta đi qua đi lại. Kha Lươngđứng bên cạnh cô không nói năng gì. Điều đó cũng đủ để kết luận anh talà kẻ lừa đảo. Tuy vậy cô vẫn ôm hy vọng hão huyền hỏi anh ta:
- Bây giờ mình phải làm gì đây?
Kha Lương nhắm mắt, trầm tư hồi lâu rồi trả lời:
- Bây giờ chỉ còn chiêu cuối cùng.
- Người thì đã chết rồi, còn cách nào nữa đây?
- Em thử gọi hồn đi, bởi nếu đã có ma thì bà lão kia chết đi thì cũng biến thành ma; tại sao mình không gọi hồn bà ta lên hỏi thì sẽ xongthôi.
Trong giây lát, Tần Cẩm bừng tỉnh. Nếu như quan hệ giữa họ từ trướcđến giờ vẫn tốt đẹp thì có lẽ cô đã vui vẻ ôm chầm lấy anh ta mà thơm.Rốt cuộc vẫn còn một chút hy vọng, người tuy đã chết nhưng manh mốikhông phải đã hết. Điều cấp thiết bây giờ là phải gọi được hồn của bàlão ấy lên, nhưng gọi hồn thế nào đây?
- Làm thế nào ấy à? Thì cứ làm này làm nọ một tý là xong thôi mà.
Nhìn nét mặt của Kha Lương, cô biết ngay anh ta cũng chẳng biết gọihồn. Cô không tranh cãi với anh, chỉ suy nghĩ tìm cách giải quyết.
Ngày nay, con người hiện đại nếu gặp phải vấn đề gì chưa hiểu hoặccần tìm cách giải quyết thì sẽ tìm đến một công cụ rất hữu hiệu là mạnginternet.
Cô lấy máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-vai-do/2545174/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.