Thành phố nơi Cố Diệu Dương muốn đến gọi là Mostin.
Phải bay mười một tiếng, chênh lệch tám tiếng và chênh lệch nhiệt độ không khí nghiêm trọng với thành phố Lâm Châu. Bên này là giữa hè, bên kia là mùa đông khắc nghiệt.
Lâm Duật Ngôn còn chưa từng đến đó, nhưng trước kia từng làm hướng dẫn du lịch, biết bên kia có cực quang tuyệt đẹp và nhà làm bằng tuyết, mấy năm trước cậu đã nhắc với ba mẹ, rất muốn đợi khi ba người đều rảnh rỗi, sẽ đi qua đó ngắm nhìn.
Nhưng một mực đợi nhiều năm, ba ngày càng bận rộn, mẹ cũng không thể dành thời gian.
Hơn nữa từ trước đến nay ba không thích lãng phí thời gian vào chuyện không có ý nghĩa, du lịch như thế, bây giờ ngồi ăn cơm với con trai cũng biến thành như thế.
Lâm Duật Ngôn ngồi ở phòng sách bật máy tính lên, lại tra rất nhiều giới thiệu liên quan đến Mostin, thuận tiện liếc nhìn tình hình thời tiết, quả nhiên rất lạnh, gần âm hai mươi độ.
Cũng không biết Cố Diệu Dương có thể quen với nhiệt độ bên đó không, nếu như hắn sợ lạnh thì gay go, nơi ở có máy điều hòa và lò sưởi trong tường không? Điều kiện có gian khổ hay không? Quần áo của hắn mang đủ chứ? Có thể ăn quen đồ ăn bên đó không? Nghe nói người ở đó đều thích ăn đồ tươi sống… nhưng may mà hắn biết nấu cơm, nếu như điều kiện cho phép, có thể tự nấu nhỉ?
Lâm Duật Ngôn lại nhập vào mấy từ khóa, tra tin tức liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tu-dieu-ngon/2250365/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.