Edit: Bèng
Beta: Kim Hằng
“Tớ phải xin lỗi cậu.”
“Rất xin lỗi, lời xin lỗi này đến muộn suốt 2 năm.”
“Sau khi xảy ra chuyện đó, mỗi khi tớ nhớ lại đều cực kỳ thẹn thùng và xấu hổ. Tớ không nghĩ phải vượt qua chuyện này không chỉ có một mình tớ.”
“Rõ ràng tớ nói phải bảo vệ cậu, nhưng mà tớ lại không làm được, 2 năm qua chỉ biết trốn tránh.” Thiếu niên nói xong lại không nhịn được đỏ hốc mắt, nắm chặt tay của thiếu nữ: “Điền Tâm, rất xin lỗi.”
Lời nói trịnh trọng như vậy, suýt chút nữa Điền Tâm đã cho rằng anh đến muốn tỏ tình. Cô yên lặng dùng tay lau vạch đen không tồn tại trên đầu, hóa ra là tới xin lỗi.
Nhìn thiếu niên trước mắt, hốc mắt hồng hồng, đôi mắt ướt át, tóc mềm mại rũ xuống trên trán cùng sườn mặt, vẻ mặt yếu ớt nhìn mình, trái tim cô ngay lập tức mềm nhũn.
Không nhịn được đưa tay qua vỗ nhẹ cánh tay thiếu niên để trấn an, cô cũng mở miệng nói: “Tớ cũng muốn xin lỗi cậu.”
“Chúng ta là bạn bè, cho dù có sai, cũng không phải chỉ có một mình cậu sai. Cậu không phải người duy nhất trốn tránh.”
“Thật sao?” Mắt Trương Thỉ sáng rực lên, khóe miệng khẽ nhếch: “Chúng ta là làm lành rồi phải không?”
Thấy Điền Tâm khẽ gật đầu, thiếu niên hưng phấn ôm chặt cô, cằm đặt lên trên đỉnh đầu của thiếu nữ, hít một hơi thật sâu mùi hương trên người của thiếu nữ, sau đó như trút được gánh nặng mà thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tri-huong-ve/3444855/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.