Nghiêm Thục đỏ mặt cúi đầu không dám cho cô xem gương mặt mình hiện tại.
Anh rất ít khi gần nữ sắc, vẻ bề ngoài mà anh tạo ra là một công tử đào hoa, nhưng bản thân anh chả có chút gì am hiểu về tình trường cả. Hiện tại Như Ân đang làm những hành động khiến cho anh còn phải sợ chính nhịp tim mình…quá nhanh.
Như Ân thì thấy thú vị khi nhìn gương mặt hồng hồng của anh.
Cô nhớ là lúc trước Nghiêm Thúc cũng có lúc ngầu lắm mà. Ây…thì ra là cũng có lúc như thế này.
Khi Nghiêm Thục ngước mắt lên nhìn cô thì thấy ánh mắt hiếu kì của cô nhìn mình. Anh bĩu môi…hứ…
…
- Sao vẫn chưa đến?
Polen đã mất kiên nhẫn. Hắn ta đã uống hết ly rượu nhưng vẫn không thấy người đâu.
Thuộc hạ đi theo hắn ta thì cũng chỉ nhìn đồng hồ xem thời gian mà không có hành động gì khác.
Khi mà du thuyền đã di chuyển thì gần như các thiết bị thông tin bình thường đều bị ngắt kết nối. Hạ gia không hề thích những rắc rối xảy ra với mình nên họ đã đặt một số thiết bị nhiễu sóng.
- Nếu như bị phía Sói săn phát hiện ra thì sao? Ngài nghĩ đến việc đó chưa vậy?
Tên thuộc hạ này có vẻ cũng không hẳn muốn đi theo Polen. Anh ta luôn có một thái độ nửa cung kính nửa không khuất phục.
Nghe vậy thì Polen cũng chỉ nhàm chán thở dài.
- Haha bị phát hiện thì sao chứ? Chúng làm gì được ta chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tinh-lac-giua-bien-tinh/2821308/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.