sau khi dùng bữa xong.Mọi người quây quần tại phòng khách ns đủ thứ chuyện nào là hỏi han sức khỏe ba nó vừa nhâm nhi tách trà trong tay vừa hỏi:
-Bảo bối con ik đường vất vả lắm p ko?
nó đang rót trà ngước mắt lên nhìn ông:
-Con không mệt lắm thưa ba con rất vui vì được trở về với ba mẹ và 2 anh
-Từ h đừng xa ba mẹ nữa nhé-mẹ nó
-tất nhiên oy con ko muốn xa gđ nữa đâu-đến đây nước mắt lại bắt đầu lăn trên đôi má hồng hào kia
bố mẹ nó cx chỉ biết cười vs hành động của nó,đưa tay lên lau nước mắt dỗ dành công chúa mít ướt:
-Con gái ngoan lớn oy cứ như con nít z nín ik nào mn ở đây vs con oy từ h con ko cần p lo lắng nữa ba mẹ sẽ bảo vệ chăm sóc yêu thương con
-đúng đấy e mà còn khóc sẽ xấu lắm như z ko ai yêu đâu nka-a 2 nó cx chêm vào trêu nó
-ko chỉ thế ma sẽ bắt những đứa trẻ hư đấy -cậu giở giọng dọa nạt
nghe mn ns nhận dk nhiều sự quan tâm như z trong lòng nó bh dk diễn tả vs 2 từ"ấm áp",nó càng khóc to hơn oy sà vào ôm từng người 1 cn họ chỉ biết nghĩ cách dỗ dành nó thôi.Nó mong sẽ dk sống mãi như thế này, có thể tận hưởng tất cả mọi sự wan tâm từ họ được che chở nâng niu,ước j những ngày tươi đẹp bây h cn mãi.
-Thôi con gái lên lầu tắm ik đi đg vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tieu-thu-anh-yeu-em/2462308/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.