Bác quản gia nhanh chóng ra mở cửa sau cánh cổng là dáng người mảnh mai xinh xắn của nó bác vui mừng ôm lấy nó bất giác thốt lên:
-Ôi tam tiểu thư cô về oy cô biết không tôi và mn lúc nào cx nhớ cô hết
-Cháu biết chứ cháu cx nhớ gđ mik nhiều lắm chứ nhưng hoàn cảnh bắt buộc cháu p xa nơi này bh cháu về oy này mn ko dk buồn nữa nka
-tất nhiên oy ah mà s tiểu thư ns ko về z cô biết ko mn sau khi nghe thế buồn lắm đấy
-bí mật oy bác sẽ biết-nó nháy mắt tinh nghịch
-vâng
đến bh bác ms để ý đến chiếc vali trên tay nó oy nhẹ nhàng đặt tay lên:
-để tôi mang giúp tiểu thư chúng ta mau vào nhà thôi
-cháu cảm ơn mà lần sau bác ko cần gọi cháu là tiểu thư nữa đâu cứ gọi mỹ linh là dk oy
-nhưng mà như z liệu có dk ko ông bà chủ sẽ trách phạt tôi mất tôi ko dám đâu
-không có j đâu bác ko cần sợ cứ như z đi
-dạ z tôi nghe cô
-vào nhà nào bác
nó bước chững chạc vào trong theo sau là bác quản gia vs đống đồ của nó
Sự có mặt của nó lm bama các a nó ko tránh khỏi bất ngờ hạnh phúc như được nhân đôi vỡ òa trong cảm xúc ai nấy đều xúc động lâu lắm oy sau bao năm tháng mong đợi ngày này cx đã đến gđ họ dk sum họp đoàn viên trong niềm xúc động ko nguôi nó chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tieu-thu-anh-yeu-em/2462307/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.