Khoái mã lao đi và đội quân Lương Châu xông đến gần như cùng một lúc. Bọn họ đều là thân tín đi theo chàng đã lâu, được chính chàng chỉ huy huấn luyện, nào có chuyện lơ là cảnh giác.
Lùi về sau một dặm là thật, nhưng không có nghĩa sẽ không cử binh sĩ theo dõi động tĩnh, ngay từ lúc Thuấn Âm làm đổ cốc rượu trong lều trướng, binh sĩ nghe được động tĩnh đã vội vã chạy về báo cáo. Mấy chục kỵ binh xem chừng, vừa thấy Quân tư xông ra thì lập tức hô to, binh mã phía sau đồng loạt lao tới.
Thuấn Âm ngồi trên ngựa, được Mục Trường Châu vòng tay ghì trước người, mơ hồ nghe thấy âm thanh dội đến từ phía sau, nàng liền ngoái đầu nhìn.
Dường như binh mã của Xử Mộc Côn cũng đã chạy tới, song phương giao chiến ngoài lều trướng.
Dùng hết tốc lực chạy thật xa, gió mạnh thốc qua, khó bề nhìn rõ.
Mục Trường Châu ấn mặt nàng vào ngực mình, hạ giọng nói: "Bám chặt."
Thuấn Âm mới nhận ra mình đã vô thức bám vào tay chàng, lồng ngực chàng dán sát sau lưng, mùi tanh còn vương khi mở đường máu chạy thoát, len vào mũi nàng rồi biến mất trong gió.
Cho đến khi mọi âm thanh biến mất, chỉ có tiếng gió rít gào át cả tiếng thở phì phò của khoái mã phi nhanh, cuối cùng cũng dừng lại.
Bốn bề chìm trong đêm đen, Mục Trường Châu lắng nghe động tĩnh, đột nhiên nói: "Nếu bọn chúng đã muốn dồn ta vào cửa tử thì chắc chắn đằng trước sẽ có cạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tiem-y/2721638/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.