Hai người tách ra, Lương Chấn ngồi yên trên giường, không dám tới gần cậu. Trên giường không có quần áo, Tống Đình nằm thở hổn hển một lúc, mới gỡ chăn đang quấn trên người, loã thân miễn cưỡng xuống giường, dùng tư thế cực kỳ gian nan bước vào phòng tắm.
Cậu tắm rửa qua loa, lúc thay quần áo mới phát hiện dấu hôn trên cổ, lớn bằng nửa ngón út, đỏ tươi chói mắt. Bảo sao mọi người gọi nó là dâu tây, màu sắc y chang quả dâu tươi ngon.
Lương Chấn rất thích lưu lại dấu vết trên người Tống Đình, mà mùa hè quần áo mỏng manh rất dễ lộ. Bình thường bị làm, Tống Đình có thể cầu xin hắn cẩn thận một chút, tối qua quá mức kịch liệt, lúc Lương Chấn để lại dấu vết, Tống Đình cũng không phát hiện.
Tống Đình trở về phòng tắm, cầm kem che khuyết điểm bôi lên. Làm nhiều lần cũng quen tay, chỉ là da dẻ cậu quá trắng, che đi che lại càng có vẻ giấu đầu hở đuôi.
Khoé miệng cũng hơi rách, viền mắt đỏ bừng.
Cậu thả lọ kem xuống, tầm mắt lướt qua dao cạo râu và thuốc cạo râu của Lương Chấn. Bên cạnh còn có mấy lọ thuốc bôi trơn không cùng nhãn hiệu. Lương Chấn bình thường thích chơi trần, mua một lần Tống Đình vứt một lần, sau đó không thèm vứt nữa.
Hai người ở chung phòng, trên bồn rửa tay bày không ít chai lọ, đa số là của Tống Đình, lẫn trong đống đồ ấy một chút đồ của Lương Chấn, xen kẽ nhau, nhìn có vẻ thân thiết kỳ lạ. Tống Đình nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu/2422511/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.