Ngô Đào chậm chạp gật đầu bảo:
- Nàng yên tâm, cuộc hẹn của chúng ta, ta quyết không quên đâu!
Lịch Chân Chân bảo:
- Ta tin chứ!
Ngô Đào đối mặt với Tạ Hiểu Phong, tựa hồ muốn nói gì đó nhưng rồi lại không nói một tiếng nào bỏ đi mà không ngoái lại.
Tạ Hiểu Phong bảo:
- Tốt! Thắng là thắng, thua là thua. Môn hạ phái Điểm Thương quả là quân tử!
Lê Bình Tử bỗng nói:
- May quá ta chẳng phải là quân tử!
Tạ Hiểu Phong bảo:
- Không là quân tử thì có gì hay?
Lê Bình Tử bảo:
- Vì không là quân tử nên tuyệt không tranh xuất thủ!
Cánh tay độc nhất của gã loang loáng phát sáng, trên bộ mặt xấu xí lộ nụ cười giả trá, bảo:
- Người cuối cùng ra tay chẳng những lấy nhàn đợi nhọc mà lại còn nắm rõ được kiếm pháp của ngươi, cho dù chẳng giết được ngươi dưới lưỡi kiếm của mình thì ít nhất cũng tiếp được ba chiêu của ngươi!
Tạ Hiểu Phong bảo:
- Ngươi rõ ràng không phải là quân tử, ngươi là kẻ tiểu nhân hẳn hoi!
Bỗng chàng cười nói tiếp:
- Nhưng tiểu nhân thật còn hơn quân tử giả. Tiểu nhân thật còn dám nói thật!
Mai Trường Hoa bỗng cười nhạt bảo:
- Thế thì thiệt thòi nhất vẫn là loại người như ta đây!
Tạ Hiểu Phong hỏi:
- Tại sao?
Mai Trường Hoa bảo:
- Ta không phải quân tử, cũng chẳng phải tiểu nhân; tuy chẳng tranh trước cũng chẳng muốn tụt lại sau!
Gã chầm chậm bước ra đăm đăm nhìn Tạ Hiểu Phong hỏi:
- Lần này ngươi định mượn kiếm của ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/1367577/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.