Miêu Tử nâng chén bảo:
- Uống!
Ngồi nơi trước mặt có chén, trong chén có rượu nhưng A Cát không uống.
Miêu Tử khoặm mặt bảo:
- Bàn tiệc này chuẩn bị cho chú, rượu cũng vì chú mà chuẩn bị!
A Cát hỏi:
- Vì thế mà tôi nhất định phải uống ư?
Miêu Tử bảo:
- Nhất định!
A Cát ngần ngừ rồi cuối cùng cũng cất chén, một tợp uống cạn:
- Rượu Trúc Diệp Thanh!
Miêu Tử bảo:
- Trúc Diệp Thanh là rượu ngon!
A Cát bảo:
- Tuy rượu ngon nhưng người không tốt!
Mặt Miêu Tử bỗng co rút lại, chiếc vòng tai đeo nơi tai bắt đầu rung động không ngừng.
A Cát hỏi:
- Anh đã gặp cái người tên là Trúc Diệp Thanh chưa?
Miêu Tử nghiến chặt răng bỗng anh ta nhặt một con cua ném ra trước mặt bảo:
- Ăn đi!
Vừa đập vỡ cái mai cua đã thấy một tảng gạch cua đầy ắp tựa hồ đang cháy bỏng.
Xem ra mâm rượu thịt này rõ ràng vừa bày ra chưa lâu.
Lẽ nào Trúc Diệp Thanh đoán trúng là A Cát sẽ tới vì thế mới bày sẵn bàn tiệc để đợi chàng? A Cát nhịn không được, hỏi:
- Bây giờ con người gã đâu rồi?
Miêu Tử hỏi:
- Ai?
A Cát đáp:
- Trúc Diệp Thanh!
Miêu Tử nhấc một bình rượu đầy ắp lên bảo:
- Đây là Trúc Diệp Thanh, Trúc Diệp Thanh ở trong này này!
Tay anh ta run dữ đến nỗi cơ hồ bình rượu cũng cầm không vững.
A Cát đón lấy bình rượu thì phát hiện ra tay mình còn lạnh hơn cả bình rượu.
Chàng đã phát hiện ra mình phán đoán sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thieu-gia-dich-kiem/1367558/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.