Nàng sắp ngủ đến nơi, tỉnh tỉnh mơ mơ nhắm mắt lại, không biết trải qua baolâu, bàn tay vuốt ve của hắn lại lần nữa trở nên nóng cháy, thuận theo vòng eothon gọn trượt dần xuống dưới, lần này rốt cuộc không hề nôn nóng, dịu dàng màkiên nhẫn phủ lên nơi mềm mại nhất trên cơ thể nàng, nhẹ nhàng mơn trớn như đangvỗ về an ủi một con thú nhỏ bị thương.
Lưng của Đàm Xuyên bị siết chặt, hừ một tiếng tỉnh lại, đối diện đôi mắt đensâu thẳm của hắn, nơi đó như đang dấy lên một ngọn lửa.
“Lại lần nữa nhé.” Phó Cửu Vân không chờ nàng trả lời, nâng tay giữ gáy nàng,đầu lưỡi đẩy ra hàm răng khép chặt, làm sâu thêm nụ hôn này.
Nàng cảm thấy rối bời, dường như nằm yên cũng không phải, trốn tránh cũngkhông phải, ngồi dậy lại càng không phải. Ngón tay hắn vĩnh viễn luôn thừa kiênnhẫn hơn so với nàng, nhất định muốn bức nàng phát điên. Hắn cứ vậy triền miênhôn, khiến nàng chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ đứt đoạn từ trong khoangmũi, khác hẳn với cảm giác khi nãy, một cơn sóng triều kỳ lạ còn mãnh liệt hơnlúc trước ở Mi Sơn cư ào tới.
Đàm Xuyên không khống chế được giãy giụa thoát thỏi bờ môi quấn quít của hắn,rụt vai lại dựa đầu trên vai hắn, thân thể khẽ run rẩy theo từng động tác dịudàng của tay hắn.
Đôi tay không biết đặt đâu, chỉ có thể quờ quạng siết chặt đệm chăn, bị hắnnắm cổ tay giữ trên cao, cả người nàng liền mềm nhũn ngã xuống, run rẩy dựa sátvào thân thể hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-nha-sat/2499508/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.