Bay chừng hơn nửa canh giờ, xe bò dần dần hạ xuống, dừng trước một cây cầu gỗnở đầy những bông hoa đỏ trắng. Cuối cầu là một tòa đình viện rộng lớn, cửa gỗmàu vàng thẫm đóng chặt, trước cửa là đủ loại tử đinh hương, từng cụm từng cụmrực rỡ tươi đẹp, tỏa hương nhè nhẹ khắp chốn, giữa đêm hè nóng nực thế này, lạilộ ra vẻ trong lành mát lạnh dễ chịu, dường như bên trong và bên ngoài cửa làhai thế giới khác biệt.
Phó Cửu Vân ôm trọn bờ vai của Đàm Xuyên, đi đến trước cửa khẽ giơ cây gậy gỗtreo trên đó, gõ ba cái lên cái trống da bên cạnh, sau một lúc lâu, cửa gỗ khẽmở ra, hai đứa bé giống nhau như đúc từ bên trong bước ra nghênh đón, một nammột nữ, cả hai đều mặc quần đỏ áo trắng, mềm mại khả ái.
“Cửu Vân đại nhân.” Hai đứa bé chỉnh tề hành lễ với hắn, “Chủ nhân nhà ta đợiđã lâu, mời hai người theo ta.”
Phía sau cửa lại là một con đường mòn nở đầy hoa, đến cuối đường chia thànhhai ngả, cô bé dẫn Đàm Xuyên đi về bên trái, một mặt nói: “Cô nương xin đi theota tắm rửa thay y phục.”
Đàm Xuyên hơi sửng sốt: “… Còn phải tắm rửa thay y phục nữa sao?”
Lời nói của cô bé có chút ngạo nghễ: “Đây là quy củ đãi khách của chủ nhânnhà ta, cho dù là bậc vua chúa chốn trần gian tới Mi Sơn cư này, cũng không cóngoại lệ đâu.”
Thật không biết Mi Sơn Quân này là nhân vật thế nào, lại có thể cao ngạo đếnvậy, còn có cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-nha-sat/2499488/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.