Nơi này là một sân viện vuông vắn, tuyết đọng trắng xóa, trăng treo giữatrời, khắp nơi tràn ngập sắc lưu ly*.
Phó Cửu Vân đang ngồi vắt chéo chân trên ghế đá, lột vỏ quýt. Hắn không nóigì, Đàm Xuyên cũng gắt gao ngậm miệng, ngơ ngẩn nhìn hắn chậm rãi lột vỏ quýt.Ngón tay hắn thon dài mà mạnh mẽ, thản nhiên lột vỏ quýt một cách ái muội, ngóncái hắn đặt trên thân quả quýt, ngón trỏ nhẹ nhàng tìm lối, kéo lớp vỏ mỏng củaquả quýt xuống, như thể đang cởi áo tháo dây lưng cho người yêu.
[ sao bóc vỏ quýt mà cũng có thể làm được như vậy = = ]
Vỏ quýt đã được lột sạch sẽ, đặt trên mặt bàn. Phó Cửu Vân lại bắt đầu chuyênchú xé xơ trắng dính trên quả quýt, bỗng thấp giọng nói: “Tiểu Xuyên Nhi, nữnhân và hoa quả không khác nhau nhiều lắm. Có cái bên ngoài rất nhiều gai, nhữngnam nhân nhát gan gặp phải đều sẽ tránh xa, tỷ như quả dứa. Chỉ có kẻ gan lớnkhông sợ bị gai đâm, mới có thể hiểu rõ mỹ vị tuyệt vời ở bên trong. Có cái từtrong ra ngoài đều ngọt ngào mềm mại, đại đa số nam nhân đều thích, tỷ như dâutây.”
Đàm Xuyên thấp thỏm trong lòng, không biết rốt cuộc hắn có ý gì, chỉ đànhcười gượng: “Cửu Vân đại nhân nói lời sâu xa, tiểu nhân kiến thức nông cạn, nghekhông hiểu. Việc kia… Sắc trời không còn sớm, ngài tìm tiểu nhân, phải chăng cóchuyện gì quan trọng?”
Phó Cửu Vân không trả lời, cứ thế bóc quýt cho đến khi sạch sẽ bóng loáng,chỉ còn thịt quả mềm mại màu cam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-nha-sat/2499428/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.