“Đoạn Tam cố lên… Sắp tới….sắp tới rồi… Cố lên chút nữa.”
Hắn giật mình tỉnh dậy, thân thể run một hồi, đầu đau dữ dội như có cái gì đó đang ào ạt nhấn chìm đại não của hắn.
Cơn đau có thiên hưởng thuyên giảm đi,lúc này hắn mở mắt ra thì liền thấy một tên hán tử đang bế hắn chạy điên cuồng đi đâu đó.
“AAAA….Ngươi tỉnh…. đến rồi.”
Trông khi bản thân hắn còn đang ngu ngơ còn chưa biết gì hết thì tên hán tử bế hắn tự nhiên thả hắn xuống một cái “ầm” lên chiếc giường thì phải, miệng không ngừng kêu to:
“Thân Đại phu…mau mau xem tình hình vết thương của Đoạn Tam thế nào?”
Đến lúc này, ba hồn bảy vía của hắn mới ổn định lại và chợt nhận ra rằng mình đã chết trong vụ tại nạn và xuyên không đến thế giới này.
Hiển nhiên là ký ức của thân chủ này và hắn đã dung nhập vào với nhau rồi.
Bấy giờ hắn mới ngợ ra tên của hắn ở kiếp này là Đoạn Tam, còn tên hán tử kia là Đồ Sơn mà bình thường hắn hay gọi là Đồ Tử.
Hắn và hán tử đều là cô nhi từ bé, lên bảy tuổi thì liền biết nhau do được một gia tộc phàm nhân nhận làm thư đồng.
Sáu năm trước, khi ấy hắn cùng với Đồ sơn được 13 tuổi thì may mắn được đi theo hầu hạ gia tộc lên Thanh Sơn Thành bái kiến một vị tiên nhân.
Thế nhưng tạo hóa trêu ngươi, gia tộc mà bọn hắn đi theo hầu hạ nữa đường gặp phải mã tặc. Lúc ấy thân ai nấy lo hắn và Đồ tử cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-luu-hanh/87213/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.