1 ngày sau,
“Tít! Tít!”
Trong tinh thần Đoạn Tam vang lên những âm thanh máy móc rồi một giọng già nua xuất hiện:
“Thời hạn còn 4 ngày, yêu cầu huyết chủ mau chóng xuất hiện!”
Một ngày lại một ngày, bữa nào cũng như vậy, vẫn âm thanh ấy, vấn lời nhắc nhở ấy, nhưng vẫn chưa một tin tức hồi báo gì từ Đoạn Tam.
8 ngày sau,
“báo động: thời gian đã hết, thời gian đã hết!”
“Bin!” “Bin!” “Bin!”…..
Bên ngoài, trong căn nhà lá lụp sụp, hai ông cháu nọ, suốt mấy ngày nay vẫn luôn chăm sóc tìm thuốc cứu chữa cho Đoạn Tam.
Bỗng, tự dung thân thể sốc lên hai ba lần, làm hai ông cháu giật mình sợ chết khiếp.
“Gia gia, có phải bị ma nhập không?”
Thằng nhóc từ nhỏ tới giờ vốn quậy phá, giờ đột nhiên thấy chuyện kì lạ liên tiếp xuất hiện làm nó cũng hãi hùng, tai mắt mặt mũi nấm sau chân lão trượng, tay chỉ chỉ về phía Đoạn Tam đang nằm trên giường nói.
“Suỵt!”
Lão trượng ra hiệu im lặng rồi hai tay bế đứa nhỏ lên, rón rén bước từng bước tới góc nhà, hai tay chắp lại cầm cây nhang khấn vái.
“Nhà con làm ăn lương thiện, chưa từng tạo sát nghiệt, mong hai ông Địa, ông Tài phù hộ…”
….
Tự dưng ý thức bị lôi vào nơi này, không bao lâu hắn ý thức dần lấy lại, tiếp đến hắn nhận ra mình hồi phục khả năng khống chế thân thể, điều này khiến hắn thở phào một hơi.
Tuy nhiên điều khiến hắn bất ngờ là đã không còn dáng vẻ thanh niên sức sống của ngày xưa nữa mà thay vào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thien-luu-hanh/1845850/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.