“Đinh linh linh linh ──” Tiếng chuông dự bị vang dồn dập ở trên hành lang gấp khúc, vài bóng dáng đi tuyến xe cuối tranh thủ thời gian chạy vào phòng học.
“Ba.” Hoắc Mẫn Lăng chen vào cửa, chật vật chạy tới chỗ ngồi.
“!!” Hàn Kì một cước thô lỗ đá văng cái cửa, uy phong lẫm lẫm đi theo phía sau Hoắc Mẫn Lăng, soái khí mà dã man ‘phịch’ một tiếng, ngồi vào vị trí của mình.
Oa ~~~~ hảo soái nga ~~~~~
─ ─||| người có bộ dạng soái khí chính là như vậy, mặc kệ hành vi có bao nhiêu dã man, ở trong mắt người khác nhìn sao cũng đều là soái ……
Liên tiếp những hành động này ở trong mắt Hoắc Mẫn Lăng bao gồm bổn tác giả xem ra đều siêu cấp thô lỗ, nhưng ở trong mắt đám học sinh ban B lại như thiên thần buông xuống, phát ra sáng rọi chói mắt……
Một đám tim hồng nhất thời ở trong phòng học ban B bay loạn đầy trời……
Hoắc Mẫn Lăng một bên vô lực tựa vào bàn thở hổn hển, một bên chậm rãi mở sách giáo khoa.
Hoàn hảo…… Không có muộn……
Trong đầu nhẹ nhàng thở ra, Hoắc Mẫn Lăng thật sự không muốn nhắc tới chuyện phát sinh sáng hôm nay.
Hắn ── chưa từng đụng tới cuốn sách tham khảo nào khó chơi như thế!!!
Sáng nay vốn hắn đều là ấn theo thời gian lúc bình thường rời giường, thời gian thật sự có dư, còn có thể đọc sách trong chốc lát a……
Nhưng là không nghĩ tới sinh vật giống đực tối hôm qua ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-that-my-lang/2096988/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.