Tịch Thần từng nghe người khác nói qua, quá trình rèn thể để trở thành võ giả rất là thống khổ. Bởi vậy đời trước nàng tuy rằng rất muốn trở thành Ma Võ song tu, nhưng rất nhiều nguyên nhân cản trở khiến nàng không thể thực hiện như ý nguyện.
Mà hiện tại, có cơ hội thực thi ước nguyện, thì Tịch Thần lại cảm thấy chỉ làm Ma Pháp Sư thôi cũng khá tốt!
Bởi vì quá trình luyện thể, thực sự là quá đau...
Đau không thể nào tưởng tượng nỗi...
Đau đến nàng mấy phen muốn ngất đi, nhưng rồi lại phải cắn răng chịu đựng, nỗ lực bảo trì thanh tỉnh.
Trơ mắt nhìn từng thớ xương cốt trong cơ thể bị năng lượng đập nát, nghiền ép thành bột phấn, rồi sau đó lại được trọng tố xây lại.
Cứ đập nát, trọng tổ... thiêu rụi rồi sau đó được tái sinh...
Tịch Thần đã không nhớ rõ quá trình này diễn ra biết bao nhiêu lần. Nàng y hệt như một kẻ bị tâm thần phân liệt, sẽ khóc lóc, rên rỉ khi cốt cách bị đánh dập nát hoặc thiêu rụi. Nhưng rồi sau đó lại sẽ thở dài sung sướng hoặc vui vẻ cười tươi khi cốt cách được trọng tổ, xương cốt càng thêm rắn chắc, dẻo dai và bền bỉ.
Bởi vì nhận thấy được sự thay đổi của cơ thể, cho nên dù đau đớn đến như thế nào, Tịch Thần cũng không chịu bỏ cuộc, nàng tự nhủ với lòng rằng:
“Cố thêm chút nữa!”
“Sắp kết thúc rồi, ráng lên!”
“Không được bỏ dỡ nửa chừng!”
Cứ liên tục thôi miên mình như thế, Tịch Thần nửa mơ hồ, nửa thanh tỉnh vượt qua một lần lại một lần đánh nát trọng tổ, mười ngón tay vì bấu vào thau tắm mà đã sớm huyết nhục mơ hồ, nhưng nàng lại chẳng thấy đau nữa, giống như là mất đi cảm giác vậy.
Không biết thời gian đi qua bao lâu, Tịch Thần cảm nhận được dược lực trong thau tắm đã bị nàng hấp thu hoàn toàn. Đau đớn, thống khổ biến mất, thay vào đó là một cảm giác khoan khoái cực kỳ. Trong cơ thể như xuất hiện một dòng nước ấm, nơi nó đi qua vuốt phẳng sự tối tăm trì trệ, chỉ để lại một mảnh bằng phẳng quang minh.
Tịch Thần không thầy dạy cũng hiểu, dòng nước ấm đó đại biểu cho cái gì. Đó là loại năng lượng chỉ có ở võ giả, loại năng lượng này không biến mất, mà sẽ ngày qua ngày rèn luyện trở nên lớn mạnh và tẩm bổ ngược lại cho cốt cách bên trong cơ thể.
Nàng biết, rèn thể sơ giai nàng đã luyện thành công!
Dùng tinh thần lực nội coi thân thể, nàng thấy rõ cốt cách của mình được mở rộng, trở nên thô to gấp mười lần so lúc ban đầu. Những đường kinh mạch vốn nhỏ yếu sau nhiều lần đập vỡ - trọng tố thì càng thêm dẻo dai khoẻ mạnh, chúng hiện tại như là những đường ống sắt thép bao bọc lấy huyết mạch của nàng, như là một cái chắn an toàn, bảo hộ nàng không dễ dàng bị ngoại lực gây thương tích.
Tịch Thần cảm giác được thân thể nhẹ nhàng như yến, các cơ bắp tràn ngập lực lượng.
Không thể nói hoàn toàn thoát thai hoán cốt, nhưng ít nhất hiện tại nàng đã thoát khỏi hàng ngũ cọng bún sức chiến đấu bằng năm mà người khác gắn liền cho Ma Pháp Sư.
Nếu như cụ hiện hoá bằng số liệu, thì lúc trước một quyền nàng đánh ra chỉ có 5 điểm lực lượng. Thì hiện tại lực lượng của nàng phiên gấp mười mấy lần, bao gồm cho công kích và phòng ngự.
Tuy rằng cùng chân chính Ma Võ Song Tu còn kém rất nhiều, nhưng Tịch Thần đã bán ra bước đầu tiên, vậy thì những bước còn lại, nàng nhất định phải làm cho bằng được.
Một lần luyện thể, hiệu quả kinh người. Nhưng hiệu quả chưa dừng lại ở đó, bởi vì Tịch Thần cảm giác được, cảnh giới mà nàng cố tình đè nén mấy tháng nay, hiện tại bởi vì rèn thể mà như hồng thủy tràn đê, không kìm nổi nữa.
Bởi vậy, Tịch Thần chỉ có thể ngồi xếp bằng ở trong thau tắm, hai tay kết ấn, tận lực hấp thu các loại nguyên tố ở xung quanh.
Ma lực không có bất kỳ sự kiêng dè nào, trực tiếp đột phá cái chắn thứ nhất.. cái chắn thứ hai... lấp mãn cả một con sông rộng lớn, rồi từ từ xu với bão hoà.
Tịch Thần mở mắt ra, biểu tình có chút bất đắc dĩ, nàng chỉ muốn cho ma lực giải áp thăng một cấp, nhưng ai biết nó giống như con ngựa thoát cương, trực tiếp chạy tới mặt cỏ cuối cùng.
Cửu Giai Đại Ma Pháp Sư!
Hơn nữa bởi vì ma lực dư thừa, cho nên nàng trực tiếp thăng đến viên mãn. Chỉ thiếu chút nữa là có thể trực tiếp xông qua cái chắn, tấn chức Ma Đạo Sư.
Nhưng Tịch Thần biết muốn tấn chức lên Ma Đạo Sư sẽ không dễ dàng như vậy. Cho dù là ở kiếp trước, nàng cũng chưa lên tới cảnh giới Ma Đạo Sư.
Cho nên đời này, nàng dùng mấy năm thời gian đi hoàn thành mục tiêu mà đời trước nàng phải dùng gần hai trăm năm mới đạt được. Nhưng bởi vì có một đời lịch luyện trải qua, cho nên nàng mới thuận lý thành chương mà tiến triển nhanh như vậy.
Kế tiếp, từ cảnh giới Ma Đạo Sư trở đi, nàng tựa như người mới học vậy, phải chậm rãi mà sờ soạng. Không còn có kinh nghiệm từ quá khứ để cho nàng tham khảo nữa.
Nhưng dù vậy, Tịch Thần cũng đã rất vui vẻ. Nàng không nóng nảy, nàng thích một bước một dấu chân, kiên trì mà thực hiện một chuyện nào đó.
Hơn nữa, lần trước nói bóng nói gió hỏi thăm Từ Thu Vũ, nàng biết được đại lục Thần Châu chia làm bảy đại cảnh giới từ: Luyện Khí - Trúc Cơ - Kim Đan - Nguyên Anh - Phân Thần - Hợp Thể - Đại Thừa - Độ Kiếp. Từ Trúc Cơ trở đi, mỗi đại cảnh giới còn chia làm bốn giai nhỏ: sơ giai - trung giai - cao giai - viên mãn. Càng lên cao thì càng khó thăng cấp.
Từ Thu Vũ nói, Luyện Khí là cảnh giới ở tầng dưới chót nhất, đại đa số tu giả mãi mãi dừng ở Luyện khí viên mãn, không có cơ hội Trúc Cơ, thọ nguyên là 150 tuổi.
Trúc Cơ là cảnh giới thường thấy nhất của các đệ tử trong tông môn, từ ngoại môn cho đến nội môn. Khi đạt đến cảnh giới này, tu giả có thể ngự kiếm phi hành, thọ nguyên là 300 tuổi.
Kế tiếp là Kim Đan, đây cũng là đường ranh giới đầu tiên cho các tu giả, chỉ khi vượt qua được lôi kiếp thì mới bước lên hàng ngũ cường giả chân chính. Mà trong tông môn, chỉ có hiếm hoi đệ tử nội môn hoặc thân truyền, hoặc tuổi tác đã cao thì mới có thể đạt tới cảnh giới này. Thọ nguyên cảnh giới này dao động từ 500 tuổi đến 700 tuổi.
Kế tiếp là Nguyên Anh, nhưng từ cảnh giới này trở đi, đại đa số đều là trưởng lão hoặc ở trong môn phái giữ quyền cao chức trọng, rất ít hành tẩu ở trên đại lục. Chỉ khi có đại sự xảy ra thì bọn họ mới có thể tề tụ một đường.
Bởi vì hai loại hệ thống tu luyện khác nhau, cho nên Tịch Thần sẽ không bị lỗi kiếp bối rối như tu giả của đại lục này. Nhưng tới rồi cảnh giới cao, nàng cũng sẽ gặp phải khảo nghiệm. Nàng đọc qua thư tịch, khảo nghiệm của mỗi người là không giống nhau, căn cứ theo thiên phú, tâm tính mà xuất hiện. Nhưng không ai biết rõ, khảo nghiệm sẽ xuất hiện ở giai đoạn nào, sẽ xuất phát từ tay của vị thần minh nào.
Chỉ khi hoàn mỹ vượt qua khảo nghiệm, thì người đó mới được thần minh chúc phúc. Loại chúc phúc này tựa như một tấm giấy chứng nhận thông hành, chỉ cần thời cơ đã đến thì người đó có thể suôn sẻ mà phi thăng lên Thần giới.
Hơn nữa, Tịch Thần đối lập hệ thống tu luyện của nàng và của đại lục Thần Châu, nàng còn phát hiện bọn họ tuy nói càng lên cao càng khó thăng cấp, nhưng ít nhất có phương hướng rõ ràng. Biết cảnh giới nào thì cần phải làm gì, có thể làm những gì. Nhưng khuyết điểm cũng rõ rệt là, mặc kệ là Pháp tu hay Thể tu đều quá mức ỷ lại linh căn. Mà một loại linh căn thì có thể dự trữ được nhiều ít lực lượng đâu?
Nhưng không biết là thế giới quan sai lệch hay truyền thừa vốn đã như vậy, người của đại lục này đều đồng bộ cho rằng, càng ít linh căn thì thiên phú càng ưu tú, tốc độ tu luyện càng nhanh hơn.
Tốc độ tu luyện nhanh thì nhanh đó, nhưng hạn mức dự trữ cao nhất của linh căn là bao nhiêu? Một loại linh căn, đặc tính chỉ một, cho dù chiêu số võ kỹ như thế nào hoa hoè loè loẹt thì cũng không thể thay đổi được một sự thật, một linh căn đôi khi sẽ bị động hoặc bị áp chế hoàn toàn khi gặp phải linh căn xung khắc.
Tựa như Hoả khắc Thủy, Kim khắc Mộc, Thủy khắc Thổ.
Loại linh căn mà Tịch Thần cảm thấy phù hợp với nguyên lý nhất là Ngũ Linh Căn, bởi vì nó đầy đủ thuộc tính trong ngũ hành, không dễ bị khắc chế. Hơn nữa tuy rằng tốc độ tu luyện chậm một chút, nhưng lượng linh lực dự trữ là gấp năm lần so với đơn linh căn.
Nhưng người ở đại lục này không cho rằng như vậy, bọn họ nói Ngũ Linh Căn là thiên phú thuộc hàng kém cỏi nhất, chỉ xứng làm đệ tử tạp dịch hoặc đệ tử ngoại môn.
Tịch Thần hoàn toàn không hiểu, cũng âm thầm tiếc hận. Ngũ linh căn, ngũ hành kiện toàn, là hạt giống tốt để trở thành Ma Pháp Sư nha!
Xả xa, trở về vấn đề ban đầu, Tịch Thần phát hiện hệ thống của chính mình tuy rằng tốc độ tu luyện rất chậm, nhưng Ma Giang của Ma Pháp Sư chứa đựng được toàn nguyên tố khác nhau, ngày qua ngày tích lũy đã sớm đột phá hạn mức cao nhất.
Giả sử lượng dự trữ của người khác là một con sông nhỏ, phóng thích hai đại chiêu thôi thì đã cạn kiệt linh lực. Thì nàng chính là đại giang mênh mông trầm ổn, lượng chứa đựng lớn gấp mười mấy lần so với người khác. Ngoài ra, đủ loại nguyên tố cũng sẽ vây quanh nàng, chờ đợi nàng hấp thu bổ sung. Cho dù là trong lúc chiến đấu hay là lúc nghỉ ngơi. Ngoại trừ những khu vực không có nguyên tố thì nàng chỉ còn cách sống bằng tiền dành dụm hoặc cắn dược tề bổ sung.
Hơn nữa, đối lập cảnh giới hiện tại với khung tu luyện của thế giới này. Thì nàng phát huy toàn bộ thực lực có thể đạt tới cảnh giới Kim Đan, chỉ là mấy giai thì nàng không rõ lắm.
Nhưng chỉ cần nàng an ổn điệu thấp, không gây chuyện, thì rất ít có người gây tổn thương được cho nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]