Tịch Thần từng nghe người khác nói qua, quá trình rèn thể để trở thành võ giả rất là thống khổ. Bởi vậy đời trước nàng tuy rằng rất muốn trở thành Ma Võ song tu, nhưng rất nhiều nguyên nhân cản trở khiến nàng không thể thực hiện như ý nguyện.
Mà hiện tại, có cơ hội thực thi ước nguyện, thì Tịch Thần lại cảm thấy chỉ làm Ma Pháp Sư thôi cũng khá tốt!
Bởi vì quá trình luyện thể, thực sự là quá đau...
Đau không thể nào tưởng tượng nỗi...
Đau đến nàng mấy phen muốn ngất đi, nhưng rồi lại phải cắn răng chịu đựng, nỗ lực bảo trì thanh tỉnh.
Trơ mắt nhìn từng thớ xương cốt trong cơ thể bị năng lượng đập nát, nghiền ép thành bột phấn, rồi sau đó lại được trọng tố xây lại.
Cứ đập nát, trọng tổ... thiêu rụi rồi sau đó được tái sinh...
Tịch Thần đã không nhớ rõ quá trình này diễn ra biết bao nhiêu lần. Nàng y hệt như một kẻ bị tâm thần phân liệt, sẽ khóc lóc, rên rỉ khi cốt cách bị đánh dập nát hoặc thiêu rụi. Nhưng rồi sau đó lại sẽ thở dài sung sướng hoặc vui vẻ cười tươi khi cốt cách được trọng tổ, xương cốt càng thêm rắn chắc, dẻo dai và bền bỉ.
Bởi vì nhận thấy được sự thay đổi của cơ thể, cho nên dù đau đớn đến như thế nào, Tịch Thần cũng không chịu bỏ cuộc, nàng tự nhủ với lòng rằng:
“Cố thêm chút nữa!”
“Sắp kết thúc rồi, ráng lên!”
“Không được bỏ dỡ nửa chừng!”
Cứ liên tục thôi miên mình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-than-ky/3737208/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.