Gần nửa giờ sau, Từ Thu Vũ ăn mặc một thân võ phục màu hồng nhạt, sạch sẽ tươm tất đi ra. Nàng nhìn thoáng qua chỗ cũ, không thấy ân nhân đâu. Nhưng bên kia dòng suối lại có tiếng động, Từ Thu Vũ không khỏi nhấc chân đi về phía đó.
Đến gần, Từ Thu Vũ mới thấy thiếu nữ với dáng người nhỏ nhắn đang ngồi xổm bên bờ sông, xắn tay áo quát sạch vảy cá.
Hành động bình dân như vậy quả thực đổi mới nhận tri về cường giả mà nàng biết xưa nay. Từ Thu Vũ đại chịu chấn động, kinh ngạc hỏi:
“Ân nhân, cá ở đâu ra vậy?”
Tịch Thần sớm đã phát hiện ra Từ Thu Vũ tới gần, nàng không ngẩng đầu lên, vừa quát vảy vừa đáp:
“Cá ở khe suối này, chúng tung tăng bơi lội thành đàn, còn khá khó bắt!”
Từ Thu Vũ giật mình, chưa kịp trải qua đầu óc đã phát ra tiếng:
“Ân nhân, để ta làm cho!”
Tịch Thần nghe vậy, dừng hẳn động tác trên tay, biểu tình đầy nghi ngờ nhìn Từ Thu Vũ, hỏi một câu từ tận đáy lòng:
“Ngươi có thể không?”
Nhìn khí chất của tiểu cô nương, trông không giống như là người biết nấu ăn.
Quả nhiên…
Từ Thu Vũ cứng họng phát ra một tiếng: “Ách…”
Gương mặt nàng cũng xấu hổ mà đỏ như một trái cà chua.
Xác thật, trước giờ nàng chưa bao giờ đụng tới những việc này. Là đệ tử nữ duy nhất của sư phụ, mặt trên còn có mấy cái sư huynh, nàng được nuông chiều còn không kịp, thì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-than-ky/3540009/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.